Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Trong bài thơ mùa xuân nho nhỏ, nhà thơ Thanh Hải viết: Một mùa xuân nho nhỏ; Lặng lẽ dâng cho đời; Dù là tuổi hai mươi; Dù là khi tóc bạc

Bài 1:Trong bài thơ mùa xuân nho nhỏ ,nhà thơ Thanh Hải viết:
                      Một mùa xuân nho nhỏ
        .             Lặng lẽ dâng cho đời
                .     Dù là tuổi hai mươi
                       Dù là khi tóc bạc
Câu 1:Bằng một đoạn văn qui nạp có độ dài khoảng 10 câu có sử dụng câu hỏi tu từ và phép nối,hãy trình bày suy nghĩ của em về khổ thơ trên (Chú thích rõ câu hỏi tu từ và phép nối)
    .                 

3 trả lời
Hỏi chi tiết
1.760
2
0
Nga
30/07/2020 09:58:11
+5đ tặng
Tác giá không mơ được làm một cánh đại bàng lướt gió giữa trời xuân, không mơ được làm nốt nhạc vút cao trong dàn hòa ca bay bổng. Tác giả chỉ nguyện làm một tiếng chim hót, một nốt trầm nhưng xao xuyến lòng người. Một ước mơ nho nhỏ, chân tình.
Tâm hồn của tác giả hòa vào mùa xuân đất nước, thôi thúc từng hồi, mạnh mẽ nhưng âm thầm, lặng lẽ:
Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc
Đầu đề của bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ" là như vậy. Mùa xuân nho nhỏ trong mùa xuân lớn lao của đất nước. Đó là ước nguyện của tác giả, nguyện sẽ mãi mãi được làm việc, được hi sinh, cống hiến. Tác giả muốn góp vào mùa xuân chút công sức nhỏ bé của mình. Đó là ý thích, là niềm tin vào cuộc sống tốt đẹp, cũng là tấm lòng chân tình của tác giả. Tác giả không mơ ước xa xôi: Một mùa xuân nho nhỏ
Vâng! Mùa xuân nho nhỏ, rất nhỏ nhưng lại có ý nghĩa lớn lao. Bởi tấm lòng của tác giả luôn hướng tới sự cống hiến tốt đẹp, bởi một mùa xuân nho nhỏ sẽ vẽ lên mùa xuân đất trời rộng lớn. Mùa xuân của tác giả chẳng ồn ào náo nhiệt mà âm thầm lặng lẽ hiến dâng, chẳng phô trương, không cần ai biết đến: Lặng lẽ dăng cho đời
Ý thức của tác giả từ một ước nguyện hi sinh, thể hiện sâu hơn là lòng nhân hậu, muốn giúp đời trong âm thầm lặng lẽ:
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khỉ tóc bạc
Tuổi trẻ cống hiến hi sinh, tuổi già cũng ầm thầm cống hiến. Ý thức về trách nhiệm với quê hương, đất nước, khát vọng được sống, được cống hiến trở thành một ý thức bất diệt trong tâm hồn tác giả. Tác giá sẽ sống và cống hiến. Còn sống là còn cống hiến. Lời thơ nhỏ nhẻ, chân tình quá! Tuổi hai mươi căng tràn nhựa sống hay tuổi già tóc bạc ý thức trách nhiệm với đất nước vẫn không thay dổi. Điệp từ “dù là” như là một lời hứa, cũng là một lời tự nhủ với lương tâm sẽ mãi mãi là mùa xuân nho nhỏ trong mùa xuân rộng lớn của quê hương, đất nước.
Thấm nhuần tâm tư, ước nguyện của tác giả, được sống trong một xã hội hòa bình thống nhất, ta phải làm sao để với lương tâm ta, ta không hổ thẹn là người đã chối bỏ trách nhiệm với đất nước, với quê hương. Như Thanh Hải, ta cũng nguyện được là một “mùa xuân nho nhỏ”.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
Nga
30/07/2020 09:58:22
+4đ tặng
Giữa vũ trụ bao la, nhà thơ chỉ ước muốn làm những sinh vật bé nhỏ, con chim nhỏ, cành hoa xinh và nốt nhạc trầm để góp mặt với đời. Điều ước ấy thật khiêm tôn. Tác giả không ao ước làm cái gì lơn lao, vĩ đại mà chỉ xin góp phần nhỏ vào sự nghiệp chung của đất nước. Thanh Hài xem sự cống hiến của mình là một mùa xuân nho nhỏ, ông đã lặng lẽ dâng cho đời Một sự cống hiên âm thầm nhưng không ngừng nghỉ:
Một mua xuân nho nho
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù Ta tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc.
Điệp ngữ "dù là" trong hai câu cuối của khổ thơ đã nhân mạnh điều đó.
Qua những lời thơ thâm trầm ấy, Thanh Hải muốn thế hiện rõ quan niệm của mình. Đừng nghĩ minh quá lớn lao, cho ta là tất cả mà tự cao tự đại. Nhưng cũng đừng nghĩ là mình quá bé nhỏ rồi không cần phải cống hiến. Mà hãy hiểu rằng mỗi người là một mùa xuân nho nhỏ, nhiều mùa xuân nhỏ góp lại sẽ tạo được mùa xuân lớn cho dân tộc.
Mỗi người cống hiến sức xuân của mình cho đất nước tuy nó nhỏ, không ồn ào, không vang xa, nó lặng lẽ âm thầm nhưng lại là cống hiến suốt đời không ngừng nghỉ.
Thanh Hải đã mở ra trước mắt chúng ta một hướng đi tốt đẹp. Hướng đi của tuổi trẻ hôm nay là sống phải biết cống hiến. Đó là trách nhiệm là bổn phận của mỗi con người trong xã hội từ một sinh vật bé nhỏ nhất đến con người thông minh như chúng ta đâu phải có bổn phận với đời.
"Nếu là con chim chiếc lả thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh".
Nhiệm vụ của "chim" là phải cất cao tiếng hát cho đời. coi chiếc "lá" là phải xanh mãi để làm đẹp, để cho bóng mát. Là những sinh vật bé nhỏ mà nó còn biết bổn phận với đời huống chi ta là con người đã "vay" quá nhiều thi phải "trả". Bởi lẽ "sống là cho đâu chi nhận riêng mình". Cho nên ta phải biết cống hiến với niềm hăng say, tự nguyện, âm thầm không cấn ai biết. Nhưng sự cống hiến ấy lại không ngừng nghỉ, công hiến suốt cả cuộc đời. Thanh Hải đã giúp ta nhận thức rõ điều ấy. Đây là cái nhìn rất mới, thể hiện cách sống mới có ý nghĩa tốt đẹp. Thật khác hẳn với quan niệm của người xưa làm việc gì cũng phải phô trương, phải làm chuyện "xẻ núi lấp sông", phải được nổi tiếng đé sử sách ghi tâm. Quan niệm phấn đấu theo chủ nghĩa anh hùng cá nhân ấy đã không còn nữa, mà ta cần phấn đâu để thể hiện chủ nghĩa anh hùng cách mạng.
Đây đúng là mục đích phấn đấu của chúng ta ngày nay.
Do vậy, nếu ai trong lúc này lại còn muốn phô trương, muốn phát huy chủ nghĩa anh hùng cá nhân thi thật là lạc hậu, thật đáng chê trách. Càng đáng trách hơn là những kẻ chỉ biết hưởng thụ mà không biết cống hiến. Đây là những con người quen sống trong nhung lụa, luôn được sự chở che, chưa bao giờ biết tự đi bằng đôi chân của chính mình. Những kẻ ấy thật là vô dụng, đáng phê phán. Càng nghĩ ta càng thấm thìa lời thơ của Thanh Hải. Khâm phục tấm guơng cống hiến quên mình của tác giả, chúng ta lại càng muốn phấn đấu nhiều hơn để thực hiện tốt lời trăng trối cùa nhà thơ. Nói như vậy không có nghĩa là chúng ta không hưởng thụ, quên hẳn quyền lợi cá nhân. Mà là ta phái biết kết hợp giữa quyền lợi cá nhân và trách nhiệm đối với tập thể một cách thật hài hòa. Với quan niệm mới mỗi chúng ta sẽ tạo cho minh một cuộc sống đàng hoàng hơn, tốt đẹp hơn. Rổi đây mỗi người có một mùa xuân nho nhỏ để dâng cho đời.
Tóm lại, Thanh Hải đã cho chúng ta một nhận thức mới trong cuộc sống. Đây là nhân sinh quan của người cách mạng đáng quý, đáng trân trọng, mà nhà thơ Thanh Hải chính là tấm gương thể hiện nhân sinh quan đó để mọi người soi rọi và phấn đấu noi theo. Chúng ta nguyện cũng sẽ cố gắng hết sức mình để sống tốt hơn, đẹp hơn xứng đáng với những người đi trước.
2
0
Nga
30/07/2020 09:58:31
+3đ tặng
Cách sử dụng ngôn từ của nhà thơ Thanh Hải rất chính xác, tinh tế và gợi cảm. Làm cành hoa, làm con chim, làm nốt trầm và làm một mùa xuân nho nhỏ để lặng lẽ dâng hiến cho cuộc đời. "Mùa xuân nho nhỏ" là một ẩn dụ đầy sáng tạo, biểu lộ một cuộc đời đáng yêu, một khát vọng sống cao đẹp. Mỗi người hãy làm một mùa xuân, hãy đem tất cả những gì tốt đẹp, tinh tuý của mình, dẫu có nhỏ bé để góp vào làm đẹp cho mùa xuân đất nước. Cặp từ láy "nho nhỏ", "lặng lẽ" cho thấy một thái độ chân thành, khiêm nhường. Không khoe khoang, cao điệu mà chỉ lặng lẽ âm thầm dâng hiến. Ý thơ thể hiện một ước nguyện, một khát vọng, một mục đích sống.Lời ước nguyện thật thuỷ chung, son sắt. Sử dụng điệp ngữ "dù là" nhắc lại hai lần như tiếng lòng tự dặn mình đinh ninh: dẫu có ở giai đoạn nào của cuộc đời, tuổi hai mươi tràn đầy sức trẻ, hay khi đã già, bệnh tật thì vẫn phải sống có ích cho đời, sống làm đẹp cho đất nước. Đây là một vấn đề nhân sinh quan nhưng đã được chuyển tải bằng những hình ảnh thơ sáng đẹp, bằng giọng thơ nhẹ nhàng, thủ thỉ, thiết tha. Vì vậy, mà sức lan tỏa của nó thật lớn!

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư