Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Em hãy viết thư cho bạn ở miền xa, tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh

3 trả lời
Hỏi chi tiết
279
0
0
Mngoc
11/05/2020 19:22:37

Bạn thân mến! Thế là chúng mình làm bạn với nhau được một năm rồi nhỉ. Nhưng thật tiếc là bạn chưa được về quê mình chơi. Mặc dù bây giờ đang mùa đông giá lạnh nhưng quê mình vẫn đẹp lắm.

Khi những chiếc lá xa cành, khi tiết trời se lạnh và những đám mây mùa hạ rủ nhau đi chơi xa... đó là lúc nàng Đông trở về. Nàng Đông không về đột ngột mà báo trước, có khi từ rất sớm để mọi người chuẩn bị. Khi nàng Thu ra đi, nàng Đông đến, thôn xóm có sự thay đổi. Khắp nơi khoác lên mình một cái áo mới màu xám. Bầu trời không còn những ánh nắng gay gắt nữa. Gió thổi về mang theo hơi lạnh. Đâu đâu cũng thấy sự xuất hiện của chị gió. Có khi còn nghe rõ bước đi của chị bay lượn vào trong nhà. Những con đường trong thôn lúc nào cũng xào xạc lá bay. Cây trong vườn như lạnh, đứng sát lại bên nhau. Có cây trơ trọi với cánh tay khẳng khiu vươn ra như anh vận động viên đang khởi động chuẩn bị vào cuộc thi. Từng nếp nhà muốn thu mình lại, nhỏ đi để bớt lạnh. Luỹ tre đầu làng vì lạnh mà gần gũi nhau thêm. Chúng bên nhau, cùng đu đưa và tâm sự. Xa xa, cánh đồng làng mùa đông vẫn trải dài một màu xanh, đẹp lạ lùng. Mặc cho giá rét, những cây hoa màụ vẫn dũng cảm vươn lên mạnh mẽ. Vắng nhất là những tiếng chim mùa đông trốn đi đâu hết, để lại không gian cao rộng, mênh mông. ..

Mùa đông làm cho cuộc sống con người như hiền hoà hơn, không dịu dàng vào mùa thu, sôi động như mùa hạ, tràn trề như mùa xuân mà điềm tĩnh như thường. Lạnh cũng gắn kết con người lại gần nhau hơn. Sáng sáng, tỉnh giấc bao giờ cũng bắt đầu bằng một cốc nước nóng. Áp nó lên má, để hơi toả lên mặt, lên mặt thật dễ chịu và vừa tỉnh ngủ. Trời mùa đông bị thần thời gian kéo ngắn lại nên ai ra ngoài cũng có cảm giác vừa mới thôi đã trở về. Mọi người trong nhà thấy vui hơn vì lại quây quần với nhau bên mâm cơm sốt dẻo. Mùa đông, vui nhất là học sinh đến trường, được khoe với nhau những chiếc áo ấm thật đẹp, thật rực rỡ. Nhìn những em nhỏ áo quần ấm áp, chạy nhảy ngoài sân trông nặng nề, chậm chạp như những chú gấu dễ thương. Những người già ngồi trong nhà đàm đạo, uống những li trà nóng. Cuộc sống cứ như thế diễn ra, duờng như thấy bình tĩnh hơn, không vội vàng gấp gáp. Con người tự lắng mình lại để chiêm nghiệm, suy nghĩ.

Bạn thấy không, tuy mùa đông đã về, tuy khắp nơi ngập tràn hơi lạnh nhưng làng quê mình vẫn đẹp. Đẹp bởi cuộc sống nơi đây bình yên và giản dị. Dù có đi đâu xa mình cũng không thể quên được những ngày đông lạnh giá này, nhất là những lúc được ở bên gia đình

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Phương
11/05/2020 19:23:13

Bạn thân mến! Thế là chúng mình làm bạn với nhau được một năm rồi nhỉ. Nhưng thật tiếc là bạn chưa được về quê mình chơi. Mặc dù bây giờ đang mùa đông giá lạnh nhưng quê mình vẫn đẹp lắm.

Khi những chiếc lá xa cành, khi tiết trời se lạnh và những đám mây mùa hạ rủ nhau đi chơi xa... đó là lúc nàng Đông trở về. Nàng Đông không về đột ngột mà báo trước, có khi từ rất sớm để mọi người chuẩn bị. Khi nàng Thu ra đi, nàng Đông đến, thôn xóm có sự thay đổi. Khắp nơi khoác lên mình một cái áo mới màu xám. Bầu trời không còn những ánh nắng gay gắt nữa. Gió thổi về mang theo hơi lạnh. Đâu đâu cũng thấy sự xuất hiện của chị gió. Có khi còn nghe rõ bước đi của chị bay lượn vào trong nhà. Những con đường trong thôn lúc nào cũng xào xạc lá bay. Cây trong vườn như lạnh, đứng sát lại bên nhau. Có cây trơ trọi với cánh tay khẳng khiu vươn ra như anh vận động viên đang khởi động chuẩn bị vào cuộc thi. Từng nếp nhà muốn thu mình lại, nhỏ đi để bớt lạnh. Luỹ tre đầu làng vì lạnh mà gần gũi nhau thêm. Chúng bên nhau, cùng đu đưa và tâm sự. Xa xa, cánh đồng làng mùa đông vẫn trải dài một màu xanh, đẹp lạ lùng. Mặc cho giá rét, những cây hoa màụ vẫn dũng cảm vươn lên mạnh mẽ. Vắng nhất là những tiếng chim mùa đông trốn đi đâu hết, để lại không gian cao rộng, mênh mông. ..

Mùa đông làm cho cuộc sống con người như hiền hoà hơn, không dịu dàng vào mùa thu, sôi động như mùa hạ, tràn trề như mùa xuân mà điềm tĩnh như thường. Lạnh cũng gắn kết con người lại gần nhau hơn. Sáng sáng, tỉnh giấc bao giờ cũng bắt đầu bằng một cốc nước nóng. Áp nó lên má, để hơi toả lên mặt, lên mặt thật dễ chịu và vừa tỉnh ngủ. Trời mùa đông bị thần thời gian kéo ngắn lại nên ai ra ngoài cũng có cảm giác vừa mới thôi đã trở về. Mọi người trong nhà thấy vui hơn vì lại quây quần với nhau bên mâm cơm sốt dẻo. Mùa đông, vui nhất là học sinh đến trường, được khoe với nhau những chiếc áo ấm thật đẹp, thật rực rỡ. Nhìn những em nhỏ áo quần ấm áp, chạy nhảy ngoài sân trông nặng nề, chậm chạp như những chú gấu dễ thương. Những người già ngồi trong nhà đàm đạo, uống những li trà nóng. Cuộc sống cứ như thế diễn ra, duờng như thấy bình tĩnh hơn, không vội vàng gấp gáp. Con người tự lắng mình lại để chiêm nghiệm, suy nghĩ.

Bạn thấy không, tuy mùa đông đã về, tuy khắp nơi ngập tràn hơi lạnh nhưng làng quê mình vẫn đẹp. Đẹp bởi cuộc sống nơi đây bình yên và giản dị. Dù có đi đâu xa mình cũng không thể quên được những ngày đông lạnh giá này, nhất là những lúc được ở bên gia đình.

1
0
Bình
11/05/2020 19:48:36
Bài làm
A thân mến!

Cậu có khỏe không? Tớ và gia đình vẫn khỏe. Hôm nay tớ được nghỉ học vì trời lạnh quá A ạ. A chuyển đi cũng đã lâu rồi đấy nhỉ, khu phố nhà mình vẫn chẳng có gì thay đổi cả, A à. Tớ đang ngồi bên cạnh cửa sổ với một cốc ca cao nóng và viết thư cho cậu, viết về con phố đã từng thân thuộc với cả hai đứa mình.

Nhiệt độ ngoài trời bây giờ chắc chỉ còn khoảng 5 độ thôi. Chưa có năm nào mà mùa đông lại lạnh giá như năm nay A nhỉ. Chỗ cậu chắc cũng lạnh như thế phải không? Nắng chẳng biết chạy đi đâu để trên bầu trời chỉ có một màu xám xịt. Nhưng đám mây trắng cũng mang vẻ buồn buồn, thâm trầm chứ không còn vui tươi, lững lờ như trong hè nữa hay đầu thu nữa. Gió mùa đông bắc cứ rít từng cơn lạnh buốt. Tiếng gió vi vút trong không gian khiến người ta chỉ nghe thôi cũng đã rùng mình ớn lạnh rồi ấy A ơi. Ngoài đường, những cái cây trơ trụi, chỉ còn lại những cành khẳng khiu. Lá cây đã chuyển vàng rồi rụng hết từ cuối mùa thu rồi. Giờ thì những cái lá còn sót lại trên cây cũng rụng nốt xuống, cái lạnh khiến chúng khô quắt lại, xám ngắt. Chúng rụng xuống gốc cây tạo thành một thảm lá mà đạp lên tớ nghe những tiếng giòn tan, vỡ vụn, thích lắm A ạ. Sáng sớm thức dậy, tớ không nghe thấy tiếng lích rích của những chú chim sâu ngoài vườn, tiếng líu lo của mấy cô vàng anh, chú sơn ca nữa. Tất cả đều chìm trong sự im lặng đến khó chịu. Tớ chỉ không thích mùa đông, vì nó lạnh và yên tĩnh quá. Cảm giác như sự sống đang bị trì trệ cả lại ấy.


 
Năm nay lạnh thế mà vẫn chưa có tuyết - thứ mà tớ với cậu đều mong mỏi được nhìn thấy một lần trong đời mỗi lần mùa đông đến. Trời đã sáng rồi, mọi người cũng lần lượt thức dậy. Cái im lặng của không gian dần dần bị phá vỡ. Đèn bật sáng ở ô cửa số của mỗi nhà. Những âm thanh của sự sống bắt đầu xuất hiện. Tiếng người gọi nhau, chào hỏi, tiếng xe cộ đi lại tấp nập, tiếng chào hàng, bán hàng của mấy cô bác ngoài chợ từ phía xa xa vọng lại, tiếng bọn trẻ con í ới gọi nhau. Ngoài đường, người đi lại cũng nhiều hơn rồi. Lạnh thế này nên cũng chẳng ai muốn ra ngoài. Ai ra đường cũng khoác một chiếc áo khoác dày sụ, tay đeo găng, đầu đội mũ, chân đi những đôi giày cao cổ. Dường như ai cũng muốn trở về nhà thật nhanh để không phải chịu đựng cái lạnh cắt da cắt thịt này nữa.

Tớ nhớ cậu quá,A à. Tớ nhớ những ngày mùa đông lạnh giá như thế này, lúc cậu vẫn còn ở đây. Bọn mình vẫn hay đạp xe dạo quanh khu phố để ngắm nghía và tìm những góc cổ kính. Cậu có nhớ quán khoai lang nướng, bánh xèo của cô Thi cuối phố không? Cô ấy vẫn còn bán đấy. Chiều nào tớ cũng đi ngang qua đấy. Nhìn mấy đứa nhóc cầm củ khoai lang nướng nghi ngút khói, vừa ăn vừa hít hà tớ lại nhớ cậu ghê gớm. Khu phố này vẫn yên bình, tĩnh lặng như thế. Nhưng tớ thấy nó không còn như xưa nữa, vì cậu không có ở đây. Bao giờ cậu mới về thăm tớ hả A? Cậu đến thành phố mới nên quên luôn tớ rồi hả? Viết thư trả lời lại tớ nhanh nhanh nhé, tớ cũng muốn biết thành phố cậu đang sống mùa đông của nó như thế nào. Tớ phải đi với mẹ rồi. Thư sau tớ sẽ viết nhiều hơn cho cậu nhé!

Bạn cậu





(A là tên cậu mk viết tắt)

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo