Qua văn bản "Bức tranh của em gái tôi" của tác giả Tạ Duy Anh đã khiến cho em có một ấn tượng sâu sắc về người anh .Cậu đứng xem tranh với bao tâm trạng. Xúc dộng cao độ giật sững người, phải bám chặt lấy tay mẹnhiên ngỡ ngàng khi nghe mẹ thì thầm tai: "Con có nhận ra con không?". Tâm hồn người anh xao động.Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau dó là xấu hổ. Ngỡ ngàng vì cảm thấy người anh trong bức tranh kì diệu quá, ngoài sức tưởng tượng của mình. Hãnh diện vì mình có một cô em gái có tài năng và giàu năng khiếu hội họa, có tấm lòng nhân hậu bao la. Xấu hổ vì bản thân mình bất tài, không có một năng khiếu gì, tình cảm đối với em gái bé bỏng đã thể hiện rất rõ sự xấu hổ của mình. Người anh như bị thôi miên khi ngắm bức tranh có dòng chữ: "Anh trai tôi". Lại nghe mẹ hỏi: "Con đã nhận ra con chưa?" thì chú bé muốn khóc quá. Nếu nói được với mẹ thì chú bé sẽ nói rằng: "Không phải con đâu. Đây là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy".Em rất thích câu chuyện trên,truyện đã thể hiện rõ một tâm trạng đầy biến động của người anh khi biết em gái mình có tài hội họa.
Bài này mk học lâu r,mk dc 9 điểm bài này đó nhé!!!