Bác ơi tim Bác mênh mông quá
Ôm cả non sông mọi kiếp người
Câu thơ của Tố Hữu đã nói lên phần nào tình yêu mênh mông của Bác Hồ- vị Cha già kính yêu- lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam. Đã có không ít những tác phẩm viết về Người nhưng em nhớ nhất là bài thơ: Đêm nay Bác không ngủ của Minh Huệ.
Hình ảnh Bác trong bài thơ hiện lên qua cái nhìn của anh đội viên và được miêu tả từ nhiều phương diện: hình dáng, tư thế, vẻ mặt, cử chỉ, hành động và lời nói. Lần thứ nhất thức dậy, anh đội viên thấy Bác ngồi lặng yên bên bếp lửa, vẻ mặt trầm ngâm dường như đang nghĩ ngợi nhiều lắm.
Đến lần thứ ba, anh đội viên thấy Bác ngồi đinh ninh, chòm râu im phăng phắc. Nét ngoại hình ấy biểu hiện chiều sâu trong tâm trạng của Bác và được bộc lộ rõ qua cử chỉ, hành động, lời nói. Trong đêm khuya ấy, Bác thức để đốt lửa, sưởi ấm cho các chiến sĩ, để đi dém chăn cho từng người, từng người một. Hành động ấy thể hiện sâu sắc tình yêu thương, sự chăm sóc ân cần, tỉ mỉ của Bác với các chiến sĩ. Bác như người mẹ, người cha chăm sóc cho giấc ngủ của những đứa con. Trong bài thơ, có hai lần Bác Hồ nói với anh đội viên. Lần đầu, Bác chỉ nói vắn tắt:” Chú cứ việc ngủ ngon. Ngày mai đi đánh giặc”.Đến lần sau, khi anh đội viên nằng nặc mời Bac đi nghỉ, Bác đã trả lời, đồng thời cũng bộc lộ rõ nỗi lo lắng với đồng bào, bộ đội:
“Bác thương đoàn dân công
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt”
Tuy không thấy tận mắt, nhưng Bác cảm nhận rất cụ thể những gian lao vất vả của họ. Câu trả lời của Bác đã khiến cho anh đội viên thêm hiểu và thấm thía tấm lòng nhân ái mênh mông của vị Cha già dân tộc. Bác lo cho bộ đội, dân công cũng chính là lo cho cuộc kháng chiến gian khổ nhưng anh dũng của dân tộc nhằm giành lại chủ quyền độc lập, tự do, cơm áo, hòa bình. Một nỗi xúc động đột ngột dâng trào trong anh chiến sĩ khi anh hiểu được tấm lòng của Bác,khi đó anh chiến sĩ vô cùng vui sướng. Anh muốn chia sẻ nỗi niềm cùng Bác và đã thức luôn cùng Bác. Hồ Chí Minh là một vị lãnh tụ vĩ đại một người cha hiền hậu,Bác không chỉ lo cho những việc lớn mà con nghĩ đến từng miếng ăn giấc ngủ của tất cả các chiến sĩ và còn của tất cả mọi người dân.
Qua lời tâm sự mộc mạc, ta mới hiểu: cả cuộc đời Người, Người dành rọn cho dân cho nước. Chưa khi nào dù chỉ ít ỏi thôi, Người nghĩ cho bản thân. Còn qua sự miêu tả của Minh Huệ, hình ảnh Bác hiện lên thật giản dị, gần gũi, chân thực mà hết sức lớn lao.
Bài thơ thể hiện một cách cảm động, tự nhiên và sâu sắc tấm lòng yêu thương mênh mông, sâu nặng, sự chăm lo ân cần của Bác với các chiến sĩ, đồng bào. Với Bác: yêu thương và lo lắng cho dân, cho nước đã trở thành một lẽ sống “thường tình”. Và mọi người dân Việt Nam đều thấu hiểu tấm lòng của Bác: yêu thương tất cả chỉ quên mình.
Lẽ thường tình ấy đơn giản dễ hiểu mà sâu sắc. Vì tên người là Hồ Chí Minh. Vì người từng ra trận từng đồng cam cộng khổ đối với các chiến sĩ dân công. Ba chữ “lẽ thường tình”hiện ra trong lòng người đọc bao nhiêu liên tưởng tốt đẹp về vị lãnh đạo kính yêu của dân tộc.
Bài thơ để lại rất nhiều ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Đó là hình ảnh một vị lãnh tụ hiện lên là một người cha già của cả dân tộc. Hình ảnh Bác không ngủ chăm sóc từng giấc ngủ của mỗi người chiến sĩ để lại trong chúng ta rất nhiều ấn tượng mới mẻ về Bác. Bài thơ cho chúng ta hiểu thêm về Bác hiểu thêm về một vị lãnh tụ của dân tộc Việt Nam