LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết một bài văn nói về ngôi trường của em: Tả trường. Hoạt động của học sinh, giáo viên, bác lao công. Đồng phục

Viết một bài văn nói về ngôi trường của em
- Tả trường
- Hoạt động của học sinh, giáo viên, bác lao công
- Đồng phục
5 trả lời
Hỏi chi tiết
3.177
12
2
Hà Thanh
14/11/2017 21:42:18

Càng đến những buổi học cuối, tôi lại càng thấy yêu ngôi trường này hơn vì mỗi góc sân, mỗi hàng cây đã gắn với tôi bao nhiêu kỉ niệm. Sáng nay, tôi đến trường sớm hơn mọi ngày để được ngắm cảnh trường được nhiều hơn.

Ôi chao, cảnh trường lúc này mới tuyệt làm sao! Dù cho lúc này còn khá sớm. Bác mặt trời vừa tỉnh giấc, mặt đỏ như quả cầu lửa bẽn lẽn nấp sau lũy tre làng. Một dải sương mờ còn phảng phất trong vòm cây. Ấy thế mà bác cổng trưởng đã dậy từ lúc nào, dang tay đón chúng tôi vào lớp.

Tôi lững thững một bước vào sân trường, trong lòng chào dâng một cảm xúc khó tả. Bất giác một làn gió thoảng qua, mang theo hương thơm của bồn hoa chúng như mời gọi tôi nói lời tạm biệt. Tôi bước lại gần nhìn những bông hoa hồn nhiên trước gió mà mà muốn mình cũng được như những bông hoa đó. Tôi ngồi xuống gốc bàng ngước nhìn bầu trời xanh mướt, trong đầu lại hiện về bao kỉ niệm. Cũng dưới gốc bàng này chúng tôi có bao nhiêu trò chơi lí thú.

Lúc này, bác mặt trời vẫn tươi cười, ban phát những tia nắng vàng tươi làm cho màn sương mỏng tanh vội vã chốn biệt chỉ để lại những hạt sương long lanh còn đọng trên lá cây, ngọn cỏ.

Cảnh trường lúc này hiện ra rõ mồn một, rực rỡ sắc mầu. Bác phượng già như trở lại tuổi đôi mươi rực rỡ trong tấm áo đỏ rực cả một góc trời. Chỉ cần một làn gió nhẹ thoảng qua thì những cánh hoa dung dinh như muôn ngàn con bướm thắm vỗ cánh bay lên. Bên kia, bác bàng trông thật cườm tráng với tấm áo mầu xanh mượt. Những ánh nắng xuyên qua kẽ lá thật tinh nghịch như đang chơi trò chốn tìm. Tất cả như không hề biết tôi đang sắp phải xa ngôi trường này. Tôi bước về đứng trước cửa lớp của mình, ôi sao mà thân thương quá!

Trước mắt tôi như hiện ra hai mươi tám gương mặt trìu mến thân thương của các bạn đang nói cười, đang say sưa học bài. Tôi như thấy giọng nói thân thương, ấm áp của cô. Tất cả như đang bên cạnh tôi. Lòng tôi sao xuyến, bâng khuâng quá. Tôi chỉ muốn tổ ấm 5B cùng người mẹ hiền yêu dấu này mãi mãi không dời xa. Ôi quang cảnh trường lúc đó thật tươi đẹp nhưng sao lòng tôi bỗng thấy chống trải. Tôi biết dù không muốn nhưng cũng chỉ mai đây thôi, tôi phải xa tất cả những gì tôi đã gắn bó năm năm qua. Ước gì thời gian quay trở lại để tôi mãi là cô bé bỡ ngỡ ngày nào.

Đã từ lâu, mái trường đã trở thành ngôi nhà thứ hai của tôi. Ở đó có thầy cô hiền như mẹ, bạn bè thân thiết như anh em. Dù biết rằng tôi phải chia tay nó song có lẽ hình ảnh ngôi trường tiểu học thân thương cùng thầy cô với bạn bè sẽ mãi mãi in đâm trong tâm trí tôi

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
5
3
Hà Thanh
14/11/2017 21:43:27

Trường tôi rộng lắm với rất nhiều phòng học nhưng lúc nào chúng cũng sạch sẽ, mát mẻ. Đó là nhờ bàn tay chăm chỉ của bác lao công trường tôi.

“Những đêm hè

Khi ve ve

Đã nghỉ

Tôi lắng nge

Trên đường Trần Phú

Tiếng chổi tre

Xao xác hàng me…”

Khi đọc bài thơ “Tiếng chổi tre” cùa nhà thơ Tố Hữu, tôi nhắm mắt lại tưởng tượng chị lao công cần mẫn, vất vả. Nhưng khi nhìn thấy bác lao công trường tôi làm việc, hình ảnh ấy rõ nét hơn, cụ thể và sinh động hơn.

Bác lao công năm nay đã gần năm mươi tuổi. Tuy vậy, bác vẫn là người phụ nữ khỏe mạnh và chăm chỉ làm việc. Lúc nào tôi cũng thấy bóng bác đi qua đi lại. Có khi bác ở khu sân trường nhưng có khi đã thấy bác ở vườn cây... nhanh nhẹn lạ lùng. Một hôm về học muộn, tôi thấy bác đang quét dọn các phòng học. Nhìn từ xa, trông bác như một “vệ sĩ’ của môi trường. Bác bịt kín mặt chỉ còn thấy đôi mắt. Tay phải cầm cây chổi, tay trái cầm thùng rác, bác đến từng lớp một. Cuối buổi học, lớp nào nhìn cũng như một “chiến trường” với những “chiến tích” của các cô cậu học trò. Bác cúi nhặt từng tờ giấy, từng cái túi bỏ vào thùng rác... Rồi cặm cụi, bác quét khắp cả lớp, từng gầm bàn một. Chổi bác đưa đến đâu dường như bao nhiêu bụi bẩn bị quét sạch đến đấy. Chúng sợ hãi chạy trốn nhưng cũng không thể nhanh hơn bàn tay bác. Sàn nhà đã sạch bóng, bác kê lại những dãy bàn ghế cho ngay ngắn như chúng em xếp hàng. Cuối cùng là anh bảng đen. Cuối buổi nhìn anh ấy thật lem luốc. Nhưng được bàn tay dịu dàng của bác lao công lau rửa, anh lại bảnh bao với mầu đen láng mịn. Nhìn anh thật kiêu hãnh. Khắp cả gian phòng đã được quét dọn cẩn thận. Bác đưa mắt nhìn một lượt như ngắm lại thành quả cùa mình. Bàn ghế, bảng đen...cũng nhìn bác lao công như thầm cảm ơn... Cứ thế, hết phòng này đến phòng khác, bóng bác cứ âm thầm, lặng lẽ một mình trên hành lang lớp học dài hun hút... Bác lao công như một anh hùng lăn xả vào các chiến trường mà mỗi lúc bước vào là chiến trận hỗn độn nhưng khi bước ra là cà một thế giới bình yên.

Khi những tia nắng cuối ngày sắp tắt, bác lao công mới xong công việc của mình. Mặc dù làm việc trong tiết trời oi bức nhưng vẫn thấy trên khuôn mặt bác lao công niềm vui của người lao động chân chính. Niềm vui ấy được xuất phát từ chính tấm lòng và sự chăm chỉ của bác. Nhưng tấm lòng của bác lao công không phải ai cũng thấu hiểu. Bác lúc nào cũng âm thầm làm công việc của mình, những việc vì học trò chúng tôi. Lúc này đây tôi mới thấy được sự vất vả của bác. Thế mà học trò chúng tôi cứ vô tâm không để ý khiến cho công việc của bác nặng nề hơn.

Không có công việc nào là thấp kém, mỗi việc dù nhỏ đến đâu thì những đóng góp của nó cũng mang lại lợi ích cho con người và xã hội. Như bác lao công trường tôi, chăm chỉ cần mẫn với công việc của mình dù không ai biết đến nhưng công việc ấy đã mang đến cho học trò chúng tôi cả một không gian thoáng mát

7
0
Trịnh Quang Đức
14/11/2017 21:44:51
The school was attached to him in the last five years, the school was named Le Hong Phong Primary School. Today I go to school earlier than any area to do work online, so have the opportunity to observe the beauty of the school before the school.
When I came to school, two large doors were painted blue color has fade ever since.Classrooms, tables and chairs, familiar friends of the school pupils like silently and quietly waiting for us.
The sky is beautiful today, it will be cold. Standing on the high floor observes you find the school spacious, clean. The school has three ranges consisting of two rows of classrooms and one row of teacher offices. Classes are close together, each with four windows and one door. Look in the classroom, clean and neat furniture. Especially, each class has Uncle Ho's picture, 5 things Uncle Ho teaches teenagers and classroom rules so that we can not forget the rules of the school. The office is located in the middle, opposite is ecological landscapes with flowers to create a peaceful beauty. This is where the teachers work and meet. Besides the administration room and a few steps away from the school library, there are many books for us to read and learn about the interesting things. The place to help me enjoy the entertainment after school is stressful school grounds. School grounds are made of very fine cement. In the middle is a flag pole about 10m with a red star yellow flag flying in front of the wind.
Then you go to school day, a quiet moment of early morning suddenly fades away. The scene of the school became bustling, crowded by the laughter of our students. On the branches, the birds chirping. Suddenly Tung! Tung! Tung! Three drums resounded, space as shaking shake. You rush into the classroom. A new lesson begins. At this time the school becomes quiet, somewhere only the wind blowing, the birds in the crown prickling phoenix.
I really like your school, which has left me a lot of memories of the school years, feelings for teachers, friends. After this far away, I still remember this school Le Hong Phong dear.
5
2
Hà Thanh
14/11/2017 21:45:45
Em là học sinh của một trường Tiểu học ở nông thôn nên đồng phục của em mỗi ngày đến trường là áo sơ mi trắng và quần tây màu xanh dương. Ngày nào đến trường, em cũng mặc một kiểu áo sơ mi màu trắng ấy nhưng em không có cảm giác nhàm chán tí nào.
Chiếc áo sơ mi của em được may từ vải ka tê trắng, chất vải mềm mại, dễ thấm mồ hôi nhưng lại không bị nhăn, nên mẹ em rất ít khi phải ủi nó. Chiếc áo rộng rãi nên khi mặc vào em cảm thấy rất thoải mái. Cổ áo được lót một lớp keo cứng nên bẻ lên trông rất oai. Tay áo dài, có măng sét ôm khít lấy cổ tay em. Nhưng những lúc nóng nực, em có thể mở khuy ra và xắn lên cho mát. Trước ngực áo là bảng tên của em được thêu bằng chỉ màu xanh rất khéo léo. Trên cánh tay bên trái, chỗ gần vai được gắn cái lô gô của trường em màu xanh lá cây. Chỉ nhìn chiếc áo đồng phục của em thôi là ai cũng biết được ngay em tên là gì, học trường nào. Nhờ có cái bảng tên và cái lô gô ấy mà chúng em có vẻ ngoan hơn. Vì nếu nghịch ngợm, quậy phá thì người khác sẽ mách ngay với thầy cô hoặc cha mẹ. Lúc ấy có mà “nhừ đòn”.
Trên chiếc áo đồng phục của em, từng đường kim mũi chỉ thật đều đặn. Những chỗ hay bị co giản nhiều đều được may trần thêm một đường chỉ nữa nên rất chắc chắn. Có lần đùa giỡn trong giờ ra chơi, em bị bạn Thạch “mập” kéo thật mạnh nhưng cũng không hề hấn gì. Hàng khuy đính trên nẹp áo cũng thẳng tắp với những chiếc khuy trắng tinh và trong suốt trông thật xinh xắn.
Em rất yêu chiếc áo đồng phục của mình. Mỗi ngày khoác nó đến trường, em đều có cảm giác tự hào và hãnh diện. Mỗi ngày, khi đi học về, em đều treo nó lên móc cẩn thận cho thẳng thắn, không bị nhàu. Em sẽ giữ gìn nó thật cẩn thận để nó luôn mang màu trắng tinh khôi.
1
1
jessica123
14/11/2017 21:46:15
cảm ơn mọi người nha

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Tiếng Việt Lớp 5 mới nhất
Trắc nghiệm Tiếng Việt Lớp 5 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư