Cảm nghĩ của em về giọt nc mắt của mẹ văn học lớp 7
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Nhận đề văn “giọt nước mắt của mẹ” mà nước mắt tôi cứ thế tuôn rơi. Vị mặn mặn chát chát len lỏi theo kẽ môi đi vào miệng làm cổ họng tôi ứ lại. Nước mắt cũng thế này đây ư? Hay còn mặn và chát hơn thế nữa? Bởi nước mắt của mẹ là giọt nước mắt thấm đẫm bao nhiêu năm tháng nhọc nhằn vất vả vì dòng đời mưu sinh, còn các con thơ dại. Cầm đề văn trên tay mà sao nước mắt dưng dưng. Ôi, giọt nước mắt của mẹ!
Bất giác, hình ảnh một người phụ nữ đen đúa, gầy gầy nhưng ánh mắt luôn rực sáng niềm tin yêu và hi vọng lại ngập tràn trong tâm trí tôi. Mẹ tôi đấy. Mẹ không xinh đẹp như bao người khác cùng trang lứa, cũng chẳng mặn mà như những người độ tuổi gần bốn mươi. Mẹ chỉ là mẹ thôi. Thân gầy và đen sạm vì nắng, vì gió. Với tôi, đó mới chính là nét đẹp thực sự. Bởi mẹ không chỉ đẹp tự nhiên mà còn đẹp vì tất cả những gì mẹ đã dành cho tôi và cho gia đình.
Biết bao nhiêu lần mẹ khóc. Người ta kể, ngày sinh tôi ra, mẹ khóc rất nhiều. Khóc từ lúc bắt đầu lên những cơn đau đẻ như trời giáng. Tôi không biết đau đẻ là thế nào, chỉ thấy người ta bảo đau như đau đẻ thì chắc là phải đau lắm. Mà cứ nghĩ tới việc có một đứa bé đang đạp đang xoay trong bụng cũng đủ hiểu là cảm giác đau như thế nào. Rồi cho đến lúc lâm bồn, mẹ gào thét vì đớn đau, nhưng ngay khi vừa nghe tiếng con khóc, nụ cười mẹ vỡ òa trong hạnh phúc. Và lúc ấy, nước mắt mẹ càng giàn giụa hơn, chứa chan hơn. Là nước mắt của niềm vui, của tự hào, rằng mẹ đã chuyển dạ thành công.
Rồi năm tháng qua đi, tôi lớn dần lên theo câu hát ru à ơi của mẹ, của bà. Nhiều lần tôi thấy mẹ khóc nhưng không hiểu vì sao. Mãi cho tới khi lớn khôn rồi, biết nhận thức rồi, tôi mới hiểu, mới thấm thía những giọt nước mắt cay đắng xen lẫn với tủi hổ của mẹ. Một mình mẹ nuôi ba chị em, tôi là cả, hai em lần lượt cách tôi hai tuổi. Bố đi vắng, bà nội sống theo nếp sống phong kiến suốt ngày trì chiết, mắng mỏ mẹ. Khi con bé, tôi chẳng hiểu gì, chỉ thấy bà bảo “mẹ mày chẳng lo được gì cho mày, toàn thân già này lo hết. Mẹ mày suốt ngày chỉ biết đi ngồi lê lắm chuyện”… Tôi nào biết những từ ngữ ấy có ý gì, chỉ nghĩ rằng chắc mẹ xấu lắm nên mới bị bà mắng như vậy. Có những đêm, tôi chợt tỉnh giấc và thấy mẹ đang ôm tôi khóc. Trong suy nghĩ non nớt của một đứa trẻ, tôi chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra, và đương nhiên tôi lại chìm vào giấc ngủ ngon lành như thường lệ.
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |