LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Cảm nghĩ của anh chị về giá trị hiện thực sâu sắc của đoạn trích, Vào phủ chúa Trịnh trích từ Thương Kinh Kí Sự của Lê Hữu Trác

Cảm nghĩ của anh chị về giá trị hiện thực sâu sắc của đoạn trích vào phủ chúa Trịnh trích từ thương kinh kí sự của Lê Hữu Trác


 

2 trả lời
Hỏi chi tiết
516
1
0
Đỗ Chí Dũng
31/10/2020 21:26:36
+5đ tặng
Lê Hữu Trác một vị danh y tên tuổi lừng lẫy. Làm quan dưới thời chúa Trịnh sau đó vì quá chán cảnh chế độ thối nát ông cáo quan về quê. Và từ đây ông bắt đầu công cuộc hành y cứu đời. Đến năm Cảnh Hưng 43 (1782) Lê Hữu Trác vào cung chữa bệnh cho thế tử Trịnh Cán. Tác phẩm Vào phủ chúa Trịnh cũng ra đời từ đó.

Vào Phủ Chúa Trịnh được coi là một bức tranh sinh động về cuộc sống xa hoa quyền quý của Vua Chúa. Bằng sự quan sát tỉ mỉ trung thực, khéo léo ông đã gián tiếp cho người đọc thấy được cuộc sống con người trong xã hội thời bấy giờ.

Mở đầu đoạn trích là một sự kiện vô cùng chân thự cụ thể. Cái tài của nhà văn đó chính là tái hiện rất rõ sự việc về hoàn cảnh và thời gian. Kết hợp hài hòa giữa bút phát nghệ thuật khách quan với nghệ thuật gợi nhằm tô đậm thêm sự khẩn trương gấp gáp của các tuyến nhân vật. Những sự việc gắn chặt với nhân vật được nhà văn diễn tả qua những câu văn ngắn gọn xúc tích và nhẹ nhàng không thừa thãi. “Mồng một tháng 2. Sáng tinh mơ tôi nghe tiếng gõ cửa rất gấp. Tôi chạy ra mở cửa. Thì ra là một người đầy tớ của quan Chánh đường…”. Chỉ bằng từng ấy câu chữ mà người đọc có thể nắm bắt rõ ràng tình huống diễn ra một cách cụ thể.

Đọc những câu văn này ta có cảm giác vô cùng lo âu hồi hộp nhưng lại xen có gì đó thất vọng ngạc nhiên. Nhịp kể chững lại bằng hai từ “thì ra” tạo nên sự tò mò để người đọc khám phá lại vừa tạo nên sự chân thật người thật việc thật. Người kể không hiện ra bởi hình dáng cụ thể mà chỉ thể hiện qua lời nói âm thanh. Chính sự xuất hiện của nhân vật tôi đồng thời là người dẫn chuyện khiến cho câu chuyện có cảm giác chân thực và thuyết phục hơn rất nhiều.

Cái hay của nhà văn Lê Hữu Trác đó chính là không hề cóp nhặt hay vay mượn lối truyện của người khác mà ông đi sâu vào khai thác những lời thoại nhân vật một cách tự nhiên. Để tăng thêm tính chân thực cho sự việc đồng thời mạch lạc câu chuyện nhà văn lần lượt diễn tả hành động từ đầy tớ đến nhân vật tôi một cách tuần tự. mạch văn vô cùng chặt chẽ nhờ sự logic này. Ban đầu người ta cảm thấy nhân vật tôi là người chủ động điều khiển mạch truyện nhưng không càng đọc ta mới càng cảm nhận nhân vật tôi cũng bị động khi bị cuốn vào hết việc này đến việc khác.

Đoạn trích mở đầu khiến cho người đọc vừa đồng cảm với nhân vật tôi vừa lại thấy sự mỉa mai châm biến sự lộng quyền của chúa Trịnh lúc bấy giờ.

Vào đến quang cảnh sinh hoạt trong phủ nhà văn lại càng miêu tả tỉ mỉ và chi tiết. Nó không chỉ có bề rộng mà còn có bề sâu với rất nhiều ngôn ngữ giàu sức gợi. Theo những gì ghi chép được thì khung cảnh bên trong phủ rất chi là tráng lệ mà không đâu có thể sánh bằng. Để vào được phủ phải trải qua rất nhiều hành lang quanh co nối tiếp nhau mỗi cửa đều có vệ sinh canh gác. Khuôn viên phủ chúa rộng, kiến trúc độc đáo, thiên nhiên kì thú, danh hoa đua thắm….. Bên trong là những đại đường, gác tía kiệu son , võng điều…. Đồ dùng của chía đa phần đều là sơn son thiếp vàng…. Đến được nội cung của thế tử phải trải qua 6 lần trướng gấm. Không đi sâu vào miêu tả chi tiết chỉ bằng những nét gợi Lê Hữu Trác đã góp phần tái hiện lên cuộc sống xa xỉ của vua chúa cũng như hàm ý phê phán kín đáo chúa Trịnh.

Không phải đi sâu vào mỉa mai châm biếm và cách tiếp cận vấn đề của tác giả tương đối nhẹ nhàng. Ban đầu là miêu tả khái quát vẻ đẹp tiếp sau đó là nhận xét, sau là ấn tượng cách bài trí… Mỗi lời đánh giá bình phẩm của tác giả lại vô cùng tinh tế chừng mực nhưng ẩn sâu trong đó lại là một ý nghĩa vô cùng sâu sắc.

Ta có cảm nhận mỗi lần bước qua cửa phủ là một bức tranh vô cùng đa dạng với nhiều mảng màu tối sáng đậm nhạt xen kẽ và nối liền nhau. Có thể nói trong vai một người thầy thuốc nhân vật tôi đã bày tỏ những quan điểm và ý nghĩa vô cùng sâu sắc. Sự xa hoa của phủ Chúa không hề  làm nhân vật tôi trở nên bé nhỏ thậm chí nó còn tôn cao hơn nhân cách cũng như tài năng của vị hiền tài này. Đồng thời nó cũng ngầm chê trách một hệ thống quan lại bất tài ăn bám bên trong,

Nói về đoạn trích vào phủ chúa Trịnh có thể nói nhà văn Lê Hữu Trác đã vô cùng thành công. Với bút pháp tinh tế của mình nhà văn đã miêu tả một bức tranh xã hội vô cùng chân thực với những mảng màu đa dạng đồng thời ngầm phê phán sự rối ren thối nát của xã hội lúc bấy giờ.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
MONSTER
31/10/2020 21:27:07
+4đ tặng

Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác được biết đến không chỉ với danh tiếng của một danh y lỗi lạc, nhân từ và một ẩn sĩ thanh cao, cứng cỏi mà còn là tác giả của cuốn "Thượng kinh kí sự" nổi tiếng. Đầu năm 1782, do danh tiếng y thuật vang xa, ông được lệnh triệu ra kinh đô để chữa bệnh cho Thế tử Trịnh Cán và chúa Trịnh Sâm. Nhờ những tư liệu, ghi chép trong chuyến đi, ông đã hoàn thành tác phẩm "Thượng kinh kí sự" với giá trị hiện thực sâu sắc. "Vào phủ chúa Trịnh" là một trong những trích đoạn đặc sắc thể hiện rõ điều này bằng việc lên án, tố cáo cuộc sống xa hoa, quang cảnh lộng lẫy cùng những tầng lớp vua quan trong bộ máy xã hội phong kiến.

Trước hết, dưới con mắt tỉnh táo, tinh tế của một ẩn sĩ, tác giả Lê Hữu Trác đã ghi lại và phản ánh trong tác phẩm của mình đời sống xa hoa, giả dối và đầy thị phi của tầng lớp vua quan thông qua những chi tiết về quang cảnh xa hoa, lộng lẫy trong các dinh thự và phủ các. Đó là vườn hoa với "cây cối um tùm, chim kêu ríu rít, danh hoa đua thắm, gió đưa thoang thoảng mùi hương", đó là những nhà "Đại đường", "Quyển bồng", "Gác tía" với kiệu son, võng điều, đồ nghi trượng sơn son thếp vàng và "những đồ đạc nhân gian chưa từng thấy" cùng "mâm vàng, chén bạc" được dùng lúc tiếp khách ăn uống. Tất cả khung cảnh vàng son lộng lẫy xa hoa của phủ chúa đã được phóng chiếu qua đôi mắt và sự quan sát, tinh tế và tỉ mỉ của tác giả.

Không chỉ dừng lại ở đó, giá trị hiện thực của tác phẩm còn được tạo nên thông qua những chi tiết về cung cách sinh hoạt trong phủ chúa. Ngay từ lúc tác giả lên cáng vào phủ theo lệnh chúa thì điều này đã được làm nổi bật: "có tên đầy tớ chạy đằng trước hét đường" và "cáng chạy như ngựa lồng". Khi đặt chân vào phủ chúa, tác giả quan sát thấy cảnh tượng "người giữa cửa truyền báo rộn ràng, người có việc qua lại như mắc cửi". Quang cảnh đó đã khiến cho tác giả không khỏi ngạc nhiên:

"Lính nghìn cửa vác đòng nghiêm nhặt
Cả trời Nam sang nhất là đây"

Câu thơ của tác giả đã minh chứng rõ thêm về quyền uy nơi phủ chúa. Chính ông cũng đã bộc bạch trước cảnh xa hoa đó rằng: "Mình vốn cũng là con em nhà quan, sinh trưởng nơi phồn hoa, khắp chốn trong cấm thành, chỗ nào cũng từng quen thuộc, duy có quang cảnh phủ chúa thì chỉ được nghe nói tới mà thôi. Nay được đến đây, mới biết hết là sự giàu sang của vua chúa, quả là không ai sánh kịp". Những câu thơ hay lời bình luận của tác giả cũng đã làm nổi bật giá trị về mặt thời gian nghệ thuật của tác phẩm. Đó là sự xuất hiện của thời gian tâm lí. Bên cạnh thời gian vật lí là những con số về ngày giờ, năm tháng và niên hiệu, tác giả còn dành ra những khoảng không để chiêm nghiệm về các sự kiện đã diễn ra, khiến cho mỗi một sự miêu tả trong tác phẩm đều chứa đựng những suy nghĩ và cảm xúc của tác phẩm.

Bằng ngòi bút chân thực và sắc nét, trong đoạn trích này, tác giả còn gián tiếp lên án và tố cáo đời sống xa hoa, bệnh hoạn của giới quý tộc, quan lại đương thời. "Bệnh" của Trịnh Cán đã được ông nhận xét như sau: "là do sinh trưởng ở nơi màn the trướng gấm, ấm nó quá sức, tạng phủ kém yếu, lại thêm bị ốm lâu nên tinh huyết hao kiệt,...". Chúa Cán vốn là trẻ con hồn nhiên nghiễm nhiên trở thành nạn nhân của sự sung túc, thừa thãi và dưỡng dục sai lầm. Trước những căn bệnh như thế này, việc cứu chữa sẽ được các ngự y tiến hành như thế nào? Tác giả lại tiếp tục khéo léo lên án đám thầy thuốc Bắc Hà với căn bệnh ngu dốt, nhưng ảo tưởng, tham lam và nhỏ nhen. Đó là đám "y lại" chuyên đố kị, dèm pha lẫn nhau, không vì đạo làm thuốc mà vì danh lợi. Bằng những nét bút miêu tả khá tự nhiên, chân thực, Hải Thượng Lãn Ông đã bắt mạch, lên đơn những căn bệnh của chế độ phong kiến lúc bấy giờ. Bên ngoài lớp vỏ bọc hoàn hảo của quang cảnh xa hoa lộng lẫy và cung cách sinh hoạt đầy quyền uy, hòa nhoáng và thịnh trị là những mầm bệnh đang phát tác, thể hiện sự mục rỗng và báo hiệu sự khủng hoảng tất yếu của chế độ xã hội phong kiến đương thời.

Giá trị hiện thực sâu sắc của tác phẩm "Vào phủ chúa Trịnh" đã làm nên tính chân thực của "Thượng kinh kí sự" qua bút pháp kí sự vô cùng đặc sắc của tác giả. Đó là sự kết hợp thành công của đôi mắt quan sát tỉ mỉ cùng ngòi bút ghi chép trung thực, tả cảnh sinh động, ngay cả những chi tiết nhỏ nhất để tạo nên cái thần của cảnh và vật thấm đẫm trong từng con chữ và xuyên suốt trang văn.

Thông qua giá trị hiện thực của tác phẩm, độc giả còn thấy được giá trị nhân đạo ẩn chứa một cách sâu sắc. Bằng sự quan sát và ghi chép về quang cảnh xa hoa lộng lẫy, tác giả đã gián tiếp thể hiện sự đồng cảm, thương xót đối với cuộc sống cơ cực, lầm than của nhân dân. Bức tranh về xã hội phong kiến đã được phác họa trong sự đối lập giữa đời sống của tầng lớp quan lại và cuộc sống của những người dân. Thông qua tác phẩm này, chúng ta càng thấm thía hơn nữa câu ca quen thuộc của người xưa về sự tàn bạo và trắng trợn trong lối sống của đại đa số tầng lớp quan lại:

"Con ơi nhớ lấy câu này
Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan".

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư