Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Nêu cảm nhận về một kỉ niệm đẹp

nêu cảm nhận về một kỉ niểm đẹp
(thưởng 10k xu)

3 trả lời
Hỏi chi tiết
200
1
1
nhóc Roblox
02/11/2020 15:01:11

Tuổi thơ tôi là những niềm vui bất tận. Ngày còn thơ bé, cuộc sống mới thật đơn giản biết bao. Tuổi thơ ai cũng gắn liền với một vùng đất quê hương thân thương. Đó là nơi tôi có thể thỏa thích thả những cánh diều mơ ước vào mỗi buổi chiều tà trên con đê dài rộng lộng gió trời. Đó là nơi có những cánh đồng lúa bát ngát rạo rực sự sống mà mỗi chúng ta đều đã từng theo chân ba mẹ đến để gặt hái, cấy lúa. Đó là dòng nước mát lành trong trẻo của dòng dông quê mà chúng ta hòa vào trong những ngày trời nắng nóng chói chang gay gắt. Mỗi khi có cơn mưa rào đầu mùa là mấy đứa trong xóm tôi lại rủ nhau ra sân chơi trò tạt nước, cùng nhau hòa vào làn mưa mà cảm thấy sảng khoái, rạo rực. Có những ngày tôi cùng lũ trẻ trong xóm men theo những con kênh rạch cạn suốt ngày nắng hè để tìm những chú cá rô lên bờ. Niềm vui như vỡ òa khi cả đám bắt được những chú cá, những con ốc, con cua cho đầy giỏ. Nhớ nhất những hôm đêm tối trời đã khuya, trăng lên cao sáng một khoảng trời soi chiếu cho lũ trẻ chúng tôi cùng nhau chơi đuổi bắt, chơi rồng rắn lên mây, chơi trốn tìm. Mệt rồi, cả lũ cùng nằm xuống trên chiếc chõng tre của nhà tôi đặt ngoài sân, cùng nhau nghe bà tôi kể những câu chuyện cổ tích, cùng nhau tâm sự đôi khi còn kể cho nhau những câu chuyện ma quái rồi mặt đứa nào đứa nấy tái mẹt đi vì sợ hãi. Những niềm vui cứ thế theo chân tôi đến khi tôi bắt đầu trưởng thành…

Có niềm vui, ắt sẽ có nỗi buồn. Buồn khi bị ba mẹ đánh bằng roi vì đi mải đi chơi không chịu về nhà. Buồn khi đứa bạn hàng xóm bỗng chuyển đi nơi khác sinh sống để lại tôi bơ vơ một mình. Buồn khi bị bọn trẻ xóm khác bắt nạt trêu đùa… Và buồn nhất, đau đớn nhất là trong quãng tuổi thơ ngắn ngủi ấy tôi đã mất đi bà nội- người mà tôi yêu quí, kính trọng nhất nhà. Mỗi khi tôi vui, bà là người đầu tiên tôi tìm đến để chia sẻ. Mỗi khi tôi buồn, bà là người duy nhất tôi tìm về để tâm sự, để được bà vỗ về che chở. Vậy mà ngày hôm ấy, bà đã ra đi mãi mãi… Nỗi buồn ấy đã theo tôi, nó đã khắc vào tim tôi một khoảng trống mà bất cứ ai, bất cứ thứ gì cũng không thể lấp đầy được…

Tuổi thơ tôi là những tháng ngày đáng nhớ. Đó là nơi hội tụ tất cả những cung bậc cảm xúc thân thương vui có, buồn có, đau đớn có, hạnh phúc có… Cuộc đời con người là hữu hạn, nhưng kí ức tuổi thơ lại là vĩnh cửu mà không ai có thể lãng quên được. Nếu có thể, tôi hay bất kì ai đi chăng nữa, nói như nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, có thể thốt lên rằng: “Cho tôi xin một vé về tuổi thơ” để có thể đắm chìm vào thế giới ngọt ngào một lần nữa.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng ký tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
1
?Khủng?Long???
02/11/2020 15:03:31
+4đ tặng

Trong mỗi cuộc đời, có biết bao kỉ niệm đẹp về tình cảm gia đình và tình hạn, những kỷ niệm ấy thật thiêng liêng cao đẹp biết bao. Nhưng ấn tượng sâu nặng nhất đối với tôi là những kỷ niệm hồi học ở trường tiểu học.

Ngôi trường của tôi ở nông thôn nên không có nét đẹp gì đặc biệt. Nhưng nó đã mang lại cho tôi kỷ niệm ngọt ngào khi lần đầu bước vào trường: cô giáo dạy tôi nắn nót từng chữ, đôi tay của cô nắm chặt tay tôi để rèn chữ, bàn tay cô ấm áp làm sao và cô lại còn tập cho chúng tôi múa hát, giọng cô trong trẻo làm sao. Thời gian trôi qua mau, kỷ niệm lại càng có nhiều với mái trường này... Tôi còn nhớ mãi những kỷ niệm đẹp lúc ra chơi, cùng các bạn chơi đủ các trò, nào là: chơi đuổi bắt, nhảy dây, chơi cầu nhưng ấn tượng sâu nhất đối với tôi đó là trò chơi bịt mắt bắt dê. Hôm ấy vào giờ ra chơi, Lan rủ các bạn trong lớp cùng nhau chơi. Đông quá các bạn phải oẳn tù tì xem ai bắt, cuối cùng là Nam bắt. Lan dùng khăn quàng của mình để bịt mắt Nam lại, các bạn chạy xoay vòng cậu ta, lúc này bạn ấy không thấy gì cả, chỉ tóm bừa nên chúng tôi chạy tán loạn. Bỗng dưng dính một người, Nam sờ từ đầu cho đến tóc và khẳng định là Nga. Nam bỏ khăn ra nhìn, hóa ra đó là bạn lớp khác. Lúc này hai người đều đỏ mặt còn các hạn cùng chơi thì bật cười. Bỗng dưng có một tiếng nói to "Cho tôi chơi với!" Đó chính là Thành, người bạn hay đùa nhất của lớp tôi. Bạn ấy từ trong lớp chạy ra và xung phong bắt. Lan dùng khăn bịt mắt Thành lại, các bạn bắt đầu trốn, Thành đứng giữa sân nhìn qua nhìn lại chẳng thấy gì cả, nhưng hình như bạn ấy đang nghe tiếng bước chân của Hiền. Hiền thấy thế liền chạy qua cột cờ và dừng chân lại, đứng né một bên. Thành nhào tới bắt, ai ngờ Thành bắt dính cột cờ, cả lớp cười lăn lộn, Thành cũng ôm mặt cười. Tiếng trống tùng tùng báo hiệu giờ vào học, thế là giờ ra chơi đã hết, vào lớp các bạn đều dùng tập, sách để quạt cho mát. Đó là một kỷ niệm sâu sắc nhất với tôi dưới mái trường này.

0
1
Lê Đại Hải
02/11/2020 15:07:22
+3đ tặng

Em nhớ mãi tiết trả bài hôm ấy. Giờ phút ngỡ ngàng và đau khổ nhất đối với em từ khi bước vào lớp 6, bởi vì em đã bị một điểm 3 môn Làm văn.

Cô Thanh trả bài kiểm tra cho lớp. Cô đặt quyển vở của em xuống bàn, nét mặt có vẻ không vui. Linh tính như mách bảo điều gì, em vội vã lật giở từng trang. Những điểm 8, 9 đỏ chói lần lượt mỉm cười với em – cô học sinh giỏi Văn của lớp. Em lật tiếp. Chao ôi! Em không thể tin vào mắt mình: một điểm 3 to tướng! Choáng váng, em như lịm đi trước sự thật phũ phàng ấy.

Không, không thể như vậy được! Em cố định thần nhìn lại, nhưng còn nghi ngờ gì nữa? Con số 3 in rõ trong khung điểm. Em vội vàng gập vở lại, bần thần nhìn các bạn xung quanh. Hình như bạn nào cũng hớn hở với kết quả của mình, chẳng ai để ý đến nỗi đau khổ của em. Có lẽ các bạn nghĩ rằng em đang sung sướng với điểm khá giỏi như mọi lần vì em là cây Văn của lớp cơ mà! Càng nghĩ càng xấu hổ, em cúi gằm mặt xuống. Lần giở lại bài, dòng chữ cô phê hiện lên rõ ràng trước mắt: Lạc đề!

Em đọc lại đề bài và nhận ra đúng là mình sai thật. Đề bài yêu cầu tả một dòng sông (một cánh đồng hay một góc phố ...) gắn với kỉ niệm thời thơ ấu, vậy mà em lại đi kể về một kỉ niệm sâu sắc thời nhỏ. Đề bài đó đối với em không khó. Tại em quá chủ quan, chẳng chịu đọc kỹ. Nhớ lại giờ làm bài hôm ấy, em đã nộp bài đầu tiên trước bao cặp mắt thán phục của bạn bè mà quên mất lời cô nhắc nhở: Các em phải xem lại bài thật kỹ trước khi nộp. Có lẽ vì ỷ vào sức học của mình, và thỏa mãn trước lời khen của thầy cô và bè bạn nên em đã thành một cô bé kiêu căng, hợm hĩnh từ lúc nào chẳng biết.

Đúng lúc ấy, bạn Hà thì thào bên tai em, giọng mừng rỡ:

- Lan ơi, hôm nay tớ được 7 điểm nhé! Cố mãi rồi mình cũng đạt điểm khá rồi đây. Mẹ mình chắc mừng lắm. Ủa! Mà sao mặt cậu tái thế kia? Được mấy điểm? Cho tớ xem nào!

Nghe Hà nói, em lại càng buồn bã và xấu hổ. Hà đang sung sướng với điểm 7 đầu tiên của môn Làm văn. Còn em, kẻ vẫn coi điểm 7 là xoàng xĩnh, hôm nay lại bị điểm 3! Không thể nào diễn tả hết nỗi đau khổ của em lúc ấy. Em cảm thấy ánh mắt cô giáo vừa buồn rầu, vừa ngạc nhiên, thất vọng: Sao lại thế hả Lan? Cô rất buồn.

Trên đường về, em lo lắng và bối rối. Bố mẹ tin tưởng ở em nhiều lắm. Nếu biết em bị 3 điểm Làm văn thì bố mẹ em sẽ nghĩ gì đây? Bố thường động viên em học cho giỏi và ước mơ rằng em cũng sẽ trở thành luật sư như bố. Còn mẹ nữa, biết bao đêm mẹ ngồi đan len, cố chờ em học xong bài mới cùng đi ngủ. Mẹ cũng chỉ mong có một điều là con gái mẹ học giỏi. Không thể làm bố mẹ thất vọng, em sẽ giấu bài đi, sẽ nói rằng cô giáo không chấm vì cả lớp làm bài kém quá. Quanh quẩn với ý nghĩ dối trá ấy, em đã về đến nhà mà đầu óc vẫn mông lung.

Vừa vào đến cổng, mẹ dịu dàng bước xuống thềm đón em. Ánh mắt mẹ chợt hoảng hốt khi thấy em bơ phờ mệt mỏi. Em đã ôm chầm lấy mẹ, khóc tức tưởi. Không, em không thể lừa dối người mẹ yêu kính của mình.

Tối hôm ấy, em đã xem kĩ lại bài. Điểm 3 nhắc nhở em hãy nhìn lại mình. Em tự nhủ: Nhất định chỉ có một điểm 3 này mà thôi. Em sẽ tiếp tục giành được những điểm 9, điểm 10 và sẽ lại được cha mẹ, thầy cô, bè bạn tin yêu như trước.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo