Viết 1 đoạn văn miêu tả cảnh đẹp mà em đã thấy trong mấy tháng hè
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Khi tiếng ve rộn rã trên cành cây, râm ran khắp cả con phố cũng là lúc học sinh chúng em được nghỉ hè. Hè nào cũng thế, em được bố mẹ cho về quê chơi với ông bà nội. Đó cũng là khoảng thời gian em mong chờ nhất trong một năm.
Quê nội em ở vùng ven biển, cách thành phố gần hai giờ đi xe. Đó là một vùng quê thanh bình và yên tĩnh với những người hàng xóm thân thiện, nhiệt tình và đáng yêu. Tám giờ sáng, em và bố mẹ đã về đến nhà ông bà. Đặt chiếc ba lô xuống đất, em chạy lại ôm chầm lấy ông bà. Đã từ lâu lắm rồi em không được gặp ông bà, được làm nũng với họ. Ông ôm lấy em, cười hiền hậu, xoa đầu em và nói:
- Con cún con, đã về rồi đấy hả?
- Vâng ạ!
Bố mẹ xách đồ vào trong phòng, xếp gọn gàng. Bố mẹ sẽ chỉ ở lại hai ngày cuối tuần rồi sẽ trở về thành phố tiếp tục công việc. Còn em sẽ được ở lại đây đến hết hè mới lên thành phố. Em đi theo bà ra giếng nước sau nhà để rửa mặt mũi. Ở quê dù đã có nước máy nhưng ông bà vẫn có thói quen dùng nước giếng, đặc biệt là trong những ngày hè thế này. Ngâm tay vào dòng nước mát lạnh cảm giác thật là dễ chịu biết bao. Bà nhìn em cười rồi mắng yêu:
- Cha bố mày! Lớn rồi còn nghịch!
Em nhìn bà rồi cười hì hì. Nhà bà quả là thiên đường. Bởi nó rất rộng, có cả một vườn cây ăn quả. Nào nhãn, nào bưởi, nào mận, nào mít. Không biết ông bà chăm kiểu gì mà cây nào cây nấy sai trĩu trịt quả, trông thật thích mắt. Chiều đến là lúc em được tụ tập với một đám trẻ con trong làng, ra đê chơi thả diều. Ngày trước còn bé, em về quê còn được lũ trẻ dắt đi chăn trâu trên bãi cỏ rộng đầu làng. Vừa chăn trâu, vừa chơi đủ thứ trò. Nhưng giờ chúng nó không phải chăn trâu nữa nên những ngày hè chúng rảnh rang hơn. Hôm nay là một ngày đẹp trời. Hoàng hôn đang dần dần buông xuống, ánh mặt trời cũng sắp tắt hẳn. Cái nắng cuối ngày phủ lên mặt đất một bức màn màu vàng ấm áp. Từng cơn gió luồn qua những tán cây, trêu đùa lũ chim chóc. Thỉnh thoảng gió lại thổi mạnh khiến cho lúa trên đồng nghiêng ngả, tạo thành những sóng lúa trông thẩ đẹp. Lúa đương lúc chín nên cả cánh đồng là một màu vàng ngút ngàn. Mùi thơm của lúa chín thoang thoảng quyện với gió tạo nên một thứ mùi bình dị mà quen thuộc. Em yêu lắm cái mùi lúa chín ấy. Bãi đất trống đầu làng được xem là thánh địa của lũ trẻ con trong làng. Mỗi buổi chiều, ở đây sẽ tụ tập ở đây chơi cùng nhau. Những khuôn mặt ngây thơ với nụ cười thoải mái, vô tư hoàn toàn khác với những người bạn của em ở thành phố. An - một trong những người bạn ở đây của em, kéo tay em để cùng đi thả diều. Con diều được làm thật khéo. Con diều hình con bướm, được sơn màu sắc rất nổi bật với màu đỏ là màu chủ đạo. Cánh diều mỏng dính, được àm bằng giấy dó nên vừa bóng, vừa dai. Từng nét vẽ đều được vẽ cẩn thận, tỉ mỉ. Điều ấy cũng đủ để thấy người làm ra con diều này đã kì công đến mức nào. An nói với tôi con diều này là do một bác trong làng làm cho mấy đứa trẻ. Mỗi con diều lại có hình dáng khác nhau, không con diều nào giống con diều nào hết. Phía dưới chân con bướm được gắn một chiếc chuông gió nho nhỏ. Chiếc dây dù giữ diều cũng được buộc ngay phía dưới đó. An nhìn tôi cười vang rồi thật điệu nghệ, lợi dụng sức gió đưa con diều bay cao lên. Gió nâng cánh diều lên cao, bay lượn trên bầu trời. Giữa bầu trời nhuốm màu đỏ rực cuối ngày ấy, con diều như hòa vào không gian rộng lớn. Dường như đó mới là nơi mà nó thuộc về. Gió lùa qua chiếc sáo dưới chân con diều, tạo thành những âm thanh vi vút, trong trẻo. Xa xa phía chân trời là những cánh chim đang vội vã trở về tổ sau một ngày kiếm ăn mệt mỏi. Từng đám mây trắng lững lờ trôi theo làn gió nhẹ. Dường như thời khắc cuối ngày là thời khắc mà con người ta cảm thấy thảnh thơi, yên bình nhất thì phải? Em yêu thời khắc này quá! Khi đứng dưới bãi đất trống, nhìn lên bầu trời rộng lớn, thấy những con diều đầy màu sắc chao liệng, tiếng sáo diều vi vu, tiếng của những người hàng xóm gọi hỏi nhau, tiếng nô đùa của những đứa trẻ...Những âm thanh ấy là những âm thanh của quê hương, của tuổi thơ em....
Hình ảnh cánh diều trong buổi hoàng hôn là một trong những cảnh đẹp của tuổi thơ em những ngày tháng nghỉ hè. Em sẽ không bao giờ quên và chắc chắn mỗi dịp nghỉ hè em đều sẽ về thăm quê, để được ở gần ông bà, được theo chân lũ bạn đi thả diều....
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |