Trong cuộc đời mỗi con người, kỉ niệm trong sáng của tuổi học trò nhất là ngày đầu tiên đi học. Ngày ấy vẫn mãi in đậm trong tâm trí em mãi như vừa mới đây thôi. Trước ngày khai giảng em còn vui chơi, nô đùa với lũ bạn trong xóm. Mẹ mua cặp sách, quần áo, bút vở cho em và còn sắm cho em những bộ quần áo mới trắng tinh để đi đến trường. Tối sao em không thể ngủ, em cứ lại mân mê nhìn ngắm chiếc cặp mới và tưởng tượng cảnh ngày mai đến trường. Sáng hôm sau mẹ gọi em dậy thật sớm để chuẩn bị đi học, lòng em rất náo nức. Hôm đó là một buổi sáng mùa thu đẹp trời. Bầu trời trong xanh, cao vời vợi. Những chú chim chuyền từ cành này sang ngày khác ca hót líu lo như tạo nên bản nhạc không lời để chào đón các bạn học sinh như em đến trường.
Trước mặt em ngôi trường hiện ra thật xinh xắn vừa oai nghiêm. Sân nó rộng, được đổ bê tông phẳng lì. Các lớp học khang trang to đẹp và được sơn màu vàng. Lúc này cảm thấy mình thật nhỏ bé hơn biết nhường nào. Lòng em đâm ra lo sợ. Tùng…tùng…tùng, ba tiếng trống vang lên báo hiệu giờ vào lớp làm tim em cũng đập theo nhịp trống. Mẹ dắt tay em vào lớp và đưa cho cô giáo chủ nhiệm. Lúc đấy tự nhiên em khóc òa lên và cô lại ân cần chu đáo làm em cũng bớt sợ hơn. Vào lớp cũng toàn là những bạn bè xa lạ mà em chưa từng chơi bao giờ. Bây giờ đã là học sinh cấp 3 rồi nhưng em vẫn không thể nào quên được những kỉ niệm về ngày đầu tiên đến trường.