Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể về 1 cuộc viếng thăm đầy ý nghĩa

Kể về 1 cuộc viếng thăm đầy ý nghĩa 

2 trả lời
Hỏi chi tiết
397
0
0
Vũ Phan Bảo Hân
12/11/2020 19:12:26
+5đ tặng
Thanh minh trong tiết tháng ba
Lễ là tảo mộ hội là đạp thanh”
 
Phong tục tảo mộ vào tiết thanh minh đã là một nét đẹp trong đời sống tâm linh của người Việt. Năm nào cũng vậy, cứ vào tiết thanh minh, tôi lại cùng bố mẹ đi thăm mộ người thân. Kỉ niệm ấy lúc nào cũng để lại trong tôi những ấn tượng và cảm xúc khó phai.
 
Thanh minh là ngày lễ cổ truyền có giá trị văn hóa và mang đậm bản sắc của người Á Đông. Với đạo lí uống nước nhớ nguồn, từ xa xưa, lễ thanh minh đã là một ngày lễ quan trọng, thiêng liêng, trở thành một phần trong đời sống văn hóa của người Việt. Tết thanh minh vào ngày mùng 3- 3 âm lịch, đây là dịp để con cháu hướng về tổ tiên, nguồn cội.
 
Cùng với nhiều gia đình khác, vào tiết thanh minh, em lại cùng bố mẹ để đi thăm mộ người thân. Từ tối hôm trước, mẹ tôi đã chuẩn bị chu đáo mọi thứ: giấy tiền, hương đốt, rượu, hoa quả. Tất cả được xếp gọn gàng, ngay ngắn vào trong chiếc làn nhỏ. Sáng hôm sau, mới từ 5 giờ sáng, bố mẹ đã đánh thức tôi dậy để đi đến khu nghĩa trang. Trời mới tờ mờ sáng, sương còn giăng khắp lối đi, đọng lại trên những nhành cây, ngọn cỏ ven đường. Không gian trở nên mơ hồ, huyền ảo hơn. Thời tiết mùa xuân thật dễ chịu mặc dù trời gần sáng có hơi lạnh. Tôi đã nghe thấy vài tiếng gà gáy sớm báo hiệu ngày mới, tiếng chim hót líu lo trên những vòm cây. Những làn gió xuân ấm áp khẽ thoảng qua mái tóc tôi. Không khí buổi sáng thật yên lành, dễ chịu, tạo cho con người một cảm giác thoải mái, thư thái. Vừa đến gần nghĩa trang thì trời cũng vừa hửng sáng. Ông mặt trời dần dần ló rạng sau lớp mây dày, tỏa xuống những tia nắng tinh khôi đầu tiên của ngày mới. Bầu trời dường như cao và xanh hơn. Hiện lên trước mắt tôi là một khu đất rộng lớn, những nấm mộ to nhỏ khác nhau nằm im lìm tưởng như tách biệt hẳn với sự chảy trôi của thời gian.
 
Trong ngày thanh minh, nơi đây cũng trở nên đông đúc và nhộn nhịp hơn. Các cụ già thì khấn vái tổ tiên, trẻ em cũng được dẫn theo cùng bố mẹ hoặc ông bà, một phần là để biết phần mộ của gia đình, một phần để tập cho chúng sự kính trọng, biết ơn với người đã khuất. Những người đi làm ăn xa quanh năm cũng trở về để tảo mộ gia tiên và sum họp với gia đình. Bên cạnh những ngôi mộ được chăm nom cẩn thận, có những ngôi mộ không người thăm viếng. Những người đi tảo mộ thường cắm cho những ngôi mộ này một nén hương. Tôi cùng bố mẹ đến phần mộ của ông bà mình. Mẹ tôi bày biện hoa, quả và rượu cùng giấy tiền lên bàn thờ. Sau khi đốt nhang xong, cả gia đình cùng đứng trang nghiêm, chắp tay thành kính để tưởng nhớ tới tổ tiên đã khuất. Trước làn khói hương nghi ngút, biết bao kỉ niệm với ông bà trong quá khứ ùa về trong tôi, ngỡ như mới chỉ là ngày hôm qua. Bố cầu mong ông bà phù hộ cho cả gia đình được khỏe mạnh, gặp nhiều may mắn, làm ăn thuận lợi, chị em chúng tôi học tập thật tốt. Nhang vừa cháy hết, tôi cùng mẹ đem hóa chỗ giấy tiền vừa cúng. Bố thì dùng xẻng, cuốc để đắp lại nấm mộ cho đầy đặn, rẫy hết cỏ dại và những cây hoang mọc trùm lên mộ. Làm xong mọi việc, bố mẹ kể cho tôi nghe về những chuyện của gia đình thời trước, đồng thời nhắc nhở tôi phải luôn chăm chỉ, học hành tốt để ông bà được yên tâm.
 
Đứng trước nấm mồ của ông bà tổ tiên, trong lòng tôi bỗng dậy lên những cảm xúc thật đặc biệt. Tôi lại càng thấm thía hơn đạo lí uống nước nhớ nguồn của dân tộc và ý nghĩa của ngày tết thanh minh.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
+4đ tặng

Bài làm

"Thanh minh trong tiết tháng ba

Lễ là tảo mộ, hội là đạp thanh... "

(Truyện Kiều - Nguyễn Du)

Mùa xuân về trên quê hương với bao sắc màu tươi sáng và ngập tràn sức sống. Nhưng song song với không khia vui tươi ấy là sự tri ân và tưởng nhớ những người đã khuất. Đúng dịp lễ thanh minh, tôi cùng bố mẹ ra thăm mộ ông ngoại.

Mùa đông lạnh giá đã qua đi nhường chỗ lại cho nữ thần mùa xuân xinh đẹp. Ánh nắng xuân buổi sáng dịu nhẹ lan tỏa khắp không gian, chiếu xuống mặt đất thành những đốm sáng tinh nghịch. Chúng tôi rảo bước trên con đường đất dẫn vào nghĩa trang. Hai bên đường, những hàng phi lao xanh hòa lẫn hoa cỏ lau khẽ đung đưa thân mình trong gió. Trời mùa xuân thật đẹp và dễ chịu.

Nhưng càng đến gần nghĩa trang, lòng tôi càng nôn nao khó tả. Tôi vừa mong gặp lại ông ngoại vừa không nỡ, sợ hãi phải nhớ lại cảm giác khi ông ngoại đi xa. Lòng ngổn ngang cảm xúc, chân tôi vẫn bước đều đều theo bố mẹ. Chẳng bao lâu, tôi đã đặt chân vào khu nghĩa trang. Bố mẹ đã chuẩn bị đầy đủ nhang lễ và hoa quả cùng nhiều đồ dùng cần thiết khác. Mẹ cẩn thận bày đồ lên đĩa trước mộ ông và đốt lên một nắm nhang chia cho tôi và bố đến thắp cho những ngôi mộ xung quanh - những người đã đi về vùng đất xa xôi và không bao giờ quay trở lại nữa.

Khoảnh khắc cầm nén nhang trong tay và cùng bố mẹ thành kính đứng trước mộ ông, tôi dường như đã không kìm nén được nước mắt. Tôi bồi hồi nhớ về những ngày đã qua, nhớ về thời gian mà ông vẫn còn trên thế gian này. Tôi nhớ da diết dáng người gầy gầy nhưng vô cùng nghiêm trang của ông, nhớ vầng trán cao và mái tóc bạc trắng như cước. Những buổi sáng chủ nhật, hai ông cháu cùng ngồi bên nhau đọc báo số mới nhất, cùng nhau tỉa lá bắt sâu cho chậu cây thân yêu của ông. Rồi những buổi chiều êm như ru, ông dắt tôi ra bờ sông câu cá, dạy cho tôi cách sống kiên nhẫn và biết chờ đợi. Tôi nhớ cả những đêm Rằm Trung thu, ông tự tay làm cho tôi chiếc đèn lồng nhỏ, sáng lấp lánh đẹp chẳng thua ngoài hàng. Và nhớ biết bao kỉ niệm khác...

Bố nhẹ nhàng vỗ hai vai tôi rồi hướng dẫn tôi cách làm sạch cỏ trên khu mộ. Mới một thời gian ngắn thôi mà cỏ dại đã sắp phủ xanh gò đất này. Tôi học theo bố, cây nào nhổ được thì dùng tay, cây nào khó nhổ hơn thì dùng chép, dùng thuổng. Mẹ cũng bận rộn cầm chổi quét dọn xung quanh. Vừa làm cả nhà tôi vừa trò chuyện với nhau, nói những câu chuyện hạnh phúc về ông ngày ông còn sống với con cháu và bảo nhau phải khiến cho nơi ông an nghỉ thật sạch sẽ, thật khang trang để ông biết rằng con cháu vẫn luôn nhớ tới ông - người ông kính yêu của cả gia đình.

Thời gian trôi đi nhanh, chẳng mấy chốc cỏ dại và lá khô rụng xuống từ những cây cao trước đó đã được dọn sạch sẽ. Mẹ hóa vàng, những tro tiền giấy theo gió bay khắp khoảng không gian trước mộ. Sau đó, gia đình tôi thu xếp đồ đạc chuẩn bị ra về và vẫn không quên gửi lời chào tạm biệt ông. Những gia đình xung quang đó cũng lục tục thứ này thứ kia để trở về. Khuôn mặt ai cũng lộ vẻ trang nghiêm và đau xót. Ánh hoàng hôn đỏ rực dần xâm chiếm không gian. Tôi vừa đi vừa ngoảnh lại, trong lòng thì thầm nói với ông lời tạm biệt, cháu gái của ông nhất định sẽ quay lại thăm ông. Bóng dòng người nối đuôi nhau đổ rạp trên mặt đất...

Ngày lễ thanh minh đã sắp qua, chúng tôi chỉ biết làm như vậy để tỏ lòng biết ơn và ghi nhớ những người thân đã qua đời. Dù họ đi đến phương trời nào, họ vẫn sống mãi trong lòng những người đang sống.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo