Tóm tắt Hạnh phúc của một tang gia
Tác giả Vũ Trọng Phụng
Vũ Trọng Phụng ông là nhà văn, nhà báo nổi tiếng. Ông để lại nhiều tác phẩm giá trị như các vở kịch, phóng sự, tiểu thuyết, truyện ngắn.
Trong đó nổi tiếng tiểu thuyết Số đỏ đăng ở Hà Nội báo vào năm 1936 và in thành sách năm 1938. Đây là tiểu thuyết nổi tiếng đã được nhiều lần chuyển thể thành phim, kịch.
Vị trí đoạn trích Hạnh phúc của một tang gia
Hạnh phúc của một tang gia trong sách giáo khoa lớp 11 được trích trong tiểu thuyết “Số đỏ” của Vũ Trọng Phụng vào năm 1938. Nội dung chính của đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia” chính là gia đình cụ Tổ và cái chết của cụ là đề tài châm biếm, trào phúng của tác giả.
Bố cục bài Hạnh phúc của một tang gia
Phần 1 (từ đầu truyện … “gây ra cho Tuyết nhiều vậy”): gia đình vui mừng khi cụ cố tổ Hồng chết.
Phần 2 (tiếp theo cho đến … “đám cứ đi”): đám ma lố lăng và phản cảm của gia đình.
Phần 3 (còn lại): khung cảnh những người đi dự đám ma.
Cụ cố Hồng - cụ tổ đã chết. Dường như đây là một tin vui đối với đám con cháu trong nhà vì khi cụ tổ chết , cái chúc thư sẽ được thực hiện, gia tài kếch xù mới được chia cho đám con cháu. Gia đình cụ Hồng lo chuẩn bị đám tang cho cụ tổ, đám con trong nhà sôi sục đợi đến giờ phát phục đưa tang để thức hiện mong muốn khoe khoang tiền tài, sau khi được phát lệnh tang, chúng sung sướng thỏa thích tưng bừng đi đưa giấy cáo phó. Đó chỉ là hình thức khi người mất còn mỗi người đều có một niềm vui riêng. Trong đám tang, cụ Hồng ung dung hút điếu thuốc phiện đăm chiêu, không chút đau buồn, vợ chồng Văn Minh bề ngoài phân vân nhưng thực chất vợ Văn Minh còn đang nghĩ đến những bộ áo tân thời để phô trương, Văn Minh đang suy tính đền ơn cho Xuân Tóc đỏ vì gây ra cái chết cho cụ cố Hồng. Cậu Tú Tân bề ngoài như điên người lên nhưng thực chất cậu đang chờ đợi được dùng chiếc máy ảnh mới, Phán mọc sừng sung sướng vì có được thêm tiền. Xuân tóc đỏ tuy là tội nhân gây ra cái chết nhưng lại là nhân vật trung tâm , là ân nhân của đám con cháu. Khi chuẩn bị hạ huyệt, mọi sự giả tạo được phơi bày. Tổ chức rất phô chương, hoành tráng không thiếu một thứ gì nhưng người tham dự đám tang lại không để ý đến người đã khuất. Bạn cụ Hồng mải khoe huân chương, hai tên cảnh sát sung sướng vì có việc làm, trai thanh gái lịch đến hò hẹn, những tiếng khóc phô trương giả tạo. Cậu Tú Tân luộm thuộm bắt từng người một hoặc chống gậy, khóc,.. để chụp ảnh, ông Phán Mọc Sừng thì khóc mãi không thôi như thực chất là sự giả tạo. Khi Xuân tóc đỏ đến, Phán Mọc Sừng dúi vào tay Xuân năm đồng bạc gấp làm tư vì nhờ ơn Xuân, cụ cố tổ mới chết và đám tang mới diễn ra hoành tráng đến vậy.