1.Đất học Nam Định quê em tuy không trù phú giàu có như những thành phố khác nhưng lại có biết bao danh lam thắng cảnh giản dị mộc mạc mà vô cùng thân thương. Dù có thể xa hoa hay kì vĩ như những nơi khác, song dòng sông Đào quê em vẫn luôn chiếm trọn tình cảm của người dân thành phố dệt.
Đứng trên cầu Đò Quan đông đúc nhộn nhịp từ cao xuống, ta sẽ thấy dòng sông như một dải lụa đào quanh co ôm trọn lấy thành phố. Nước sông đỏ nặng phù sa hàng ngày bồi đắp cho đồng bằng thêm màu mỡ, sông được đặt tên là sông Đào cũng là dựa theo màu sắc đặc trưng đó. Một ý nghĩa khác của chữ “Đào” là từ nguồn gốc của sông, trước kia sông được đặt là sông Vị nhưng đến thời Pháp thuộc đã bị lấp đi. Sông như hai con người với hai tính cách khác biệt theo ngày và đêm. Ban ngày sông gợn sóng rì rào sôi nổi như một cậu bé vồn vã chạy đến bên mẹ là kè đê, ánh nắng mặt trời tỏa xuống làm mặt sông sáng lấp lóa. Ban đêm, bóng tối bao phủ biến sông thành một tà áo nhung đen đầy bí hiểm với vầng trăng tròn vành vạnh vàng tươi sáng vằng vặc là điểm nhấn thơ mộng nhất, sóng cũng êm đềm, chậm rãi hơn, phải chăng là cậu bé đã thấm mệt sau một ngày chạy nhảy vui chơi? Bờ bên này sông là kèo đê vững chãi bao nhiêu năm, giờ đã được xây cao thành đường và trở thành nơi tập thể dục hàng ngày của người dân. Thậm chí có thể nói đây là một địa điểm lãng mạn và trữ tình với những cột đèn trang trí bắt mắt tỏa ánh sáng vàng nhạt về đêm, thích hợp để tụ họp và hóng gió mát từ sông. Bờ bên kia là một cánh đồng ngô rộng lớn bạt ngàn, hương ngô thơm ngát đến tỉnh cả người, nếu nhìn kĩ có thể thấy được những mái nhà màu sắc san sát nhau nằm lấp ló sau những màn lá cây xanh ngắt. Sông không được biết đến như một địa điểm du lịch nổi tiếng nhưng lại gắn bó sâu sắc với đời sống sinh hoạt của người dân. Sông đưa rất nhiều con tàu chở đá chở cát từ tỉnh khác về với nơi đây, sông là nơi mà hàng vạn người dân thả cá chép nhân dịp ông công ông táo, là nơi đi dạo của trẻ con lẫn người lớn,…
Chẳng cần đẹp đến nức lòng, chẳng cần đến sự nổi tiếng khắp cả nước, sông Đào cứ gắn bó không thể tách rời với người dân thành nam. Mặc kệ thời gian, tình cảm của mọi người dành cho sông không hề thay đổi.
2.
Mỗi người có một sở thích riêng, bạn thích ngắm cảnh sông nước hiền hòa chảy, bạn thích ngắm cánh đồng lúa xanh... Còn riêng em lại thích ngắm nhìn cảnh mặt trời mọc trên biển. Hình ảnh mặt trời mọc trên biển vào buổi sáng đẹp trời trong văn bản Cô Tô của nhà văn Nguyền Tuân đã để lại trong em một sự háo hức kì lạ .
Khi bầu trời còn ướt đẫm sương đêm, màn sương mỏng manh, mờ mờ, ảo ảo như bao ttrùm cả mặt biển, không nom thấy đảo xa chỉ thấy một màu trắng đục. Sóng biển vẫn rì rào đều đều xô bờ cát trắng hệt như một bản tình ca không lời bất tận.
Phía đông, ánh hồng dần dần bừng sáng, nước biển sóng sánh dần đổi màu. Chân trời ngấn bể sạch như một tấm kính lau hết mây, hết bụi. Mặt trời nhú lên dần dần rồi lên cho kì hết. Tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn. Quả trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ đặt lên một mâm bạc đường kính mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển hửng hồng. Y như một mâm lễ phẩm tiến ra từ trong bình minh để mừng cho sự trường thọ của tất cả những người dân chài lưới trên muôn thuở biển Đông. Chao ôi! Mặt trời mọc trên Cô Tô mới lộng lẫy, rực rỡ và tráng lệ làm sao.
Mặt trời đã lên cao vài con sào, muôn vàn ánh hồng phơn phớt lan tỏa trên mặt biển. Nước biển lại sóng sánh đỏi màu, Một màu thật tuyệt. Giờ đây bầu trời Cô Tô càng trở nên trong trẻo, sáng sủa. Cây trên núi đảo lại thêm xanh mượt. Nước biển lam biếc đặm đà. Quanh cái giếng nước ngọt ở ria hòn đảo Cô Tô này mọi người đang tắm giặt, lấy nước ngọt gánh xuống thuyền, cảnh tượng đó còn vui vẻ hơn mọi cái chợ trong đất liền. Anh hùng Châu Hòa Mãn cũng đang gánh nước cho thuyền của mình, dáng vẻ đầy phấn khởi. Anh đang chuẩn bị cho chuyến ra khơi dài ngày.
Mặt trời đã lên hẳn, rực rỡ giữa màu mây trắng thì biển lại diệu kì hơn bao giờ hết. Màu xanh của da trời, hòa quyện cùng màu xanh của nước biển tạo thành một màu rất tuyệt vời của vùng biển đảo Cô Tô. Trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng lan tỏa trên bãi cát mịn màng. Từ bãi đậu, những con thuyền lại rẽ sóng ra khơi đánh cá. Xa xa, những cánh buồm nâu trên bãi biển được nắng sớm chiếu vào hồng rực như đàn bướm múa lượn giữa biển xanh. Một con hải âu bay ngang là là nhịp cánh. Nhìn theo cánh hải âu bay lòng người đi biển lại trào dâng bao niềm hi vọng vào một ngày đẹp trời. Sóng vẫn rì rào khúc tình ca muôn thuở, thỉnh thoảng lại xô bờ cát bọt tung trắng xóa.
Cảnh bình minh trên biển thật là đẹp, hệt như nột bức tranh sơn mài tuyệt mĩ. Dù có đi đâu em cũng sẽ luôn hướng lòng mình về vùng hải đảo giàu đẹp của tổ quốc. Em còn mơ ước sẽ được đến nơi đây để chiêm ngưỡng vẻ đẹp kì diệu mà thiên nhiên ban tặng cho xứ sở Cô Tô.