Đề bài:Kể về người bạn thân của mình.
Bài làm:
Năm nay tôi đã là học sinh lớp 6,dù thế nào,tôi vẫn cảm thấy buồn bã khi rời xa mái trường cũ, của tôi.Từ đầu năm ở trường mới của tôi,tôi cảm thấy rất xa lạ khi ở trong một ngôi trường mới.Nhưng khi ở lâu hơn,tôi đã rất quen thuộc vì mái trường này rất ấm áp,tôi dường như rất vui khi có một ngôi trường mới,một mái nhà khiến tôi rất hạnh phúc.Giáo vên và học sinh ở đây rất thân thiện và tốt bụng.Tuy rằng tôi ở đây đã hơn 5 tháng,vậy mà tôi đây ạirất vui vì làm quen được rất nhiều người bạn ở đây.Nhưng người mà đã ở bên cạnh tôi từ đầu năm,người đã an ủi hay giúp đỡ tôi.Người đó đã chơi với tôi và khiến tôi rất là vui khi được coi cậu ấy như một người bạn thân thiết,đó là Nguyễn Hoàng Thái Hà.
Thái Hà là người bạn đầu tiên ở mái trường mới của tôi.Cậu ấy 12 tuổi,bằng với tôi.Không những cậu ấy học cùng trường,mà cậu ấy còn học cùng lớp với tôi nữa.Vì thế mà tôi và cậu ấy rất thân với nhau.Thái Hà có thân hình vừa vặn,không gầy mà cũng không mập.Da cậu ấy khá là trắng.Khuôn mặt cậu ấy trắng trẻo,xinh xắn.Thái Hà có đôi mắt biếc,tròn và đẹp đẽ khiến cho tôi say mê với vẻ đẹp và đôi mắt của cậu ấy.Mái tóc cậu ấy có phần đen và có phần nâu sậm.Tuy vậy,tóc của Hà rất mượt mà và óng ánh.Hằng ngày đi học,cậu thường lựa những bộ đồ khá nghiêm chỉnh để mặc.Nhưng mỗi khi tôi sang chơi nhà Hà,cậu ấy hay mặc những bộ đồ rất dễ thương.Tuy vậy,nhìn qua cách ăn mặc thì ai cũng phải biết rằng Hà là một cô bé rất tốt bụng ở bên trong.Mặc dù bên ngoài cậu ta có hơi cá tính và nhạy cảm.Nhưng Hà vẫn là người thường xuyên chơi,nói chuyện,thậm chí là chỉ bài cho tôi.Hà là người khiến tôi có một cảm tình sâu sắc và càng ngày càng thân với Hà hơn.Hà cũng hường xuyên che chở và bảo vệ mỗi khi tôi bị bắt nạt.Thi thoảng lúc tan học,cậu ấy thưởng rủ tôi ngồi dưới gốc cây phượng mát mẻ để đọc sách cho không khí tốt hơn.
Càng ngày tôi càng bị cuốn hút bởi những từ nói hoa mỹ của Hà,có vẻ vì Hà có văn hay,chữ tốt nên cậu ấy mới nói được hay như thế.Tôi rất vui khi được có một người bạn hiểu biết và quan tâm đến người khác như Hà.Tôi mong khi Hà hoặc tôi nếu có đi đâu,hay chuyển sang một trường khác thì Hà và tôi vẫn luôn nhớ đến nhau mọi giá.
__________________________________Hết___________________________________
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Mỗi khi có ai hỏi em về người bạn thân nhất, em luôn không chút ngần ngại trả lời rằng đó chính là Long. Đối với em, Long chỉ là người bạn, mà cậu ấy còn là một người anh em, một người thầy trong cuộc sống.
Long là một chàng trai khỏe mạnh với thân hình rắn chắc và cân đối. Mới học lớp 6, mà Long đã cao đến 160cm. Mọi người đều bảo, Long giống bố nên rồi sẽ cao hơn nữa cho mà xem. Long có làn da màu đồng cổ, cùng mái tóc đen cắt ngắn, khiến ai nhìn vào cũng cảm thấy rất thoải mái. Đôi mắt của cậu ấy rất đen và sáng, lúc nào cũng bừng bừng sự tự tin. Điều đặc biệt nhất ở Long chính là nụ cười tươi rói cùng hàm răng trắng sáng. Chính vì thế, mà các bạn đặt cho cậu ấy biệt danh là Long PS. Gia đình của Long có điều kiện khá giả, tuy nhiên cậu ấy vẫn rất giản dị và thân thiện với mọi người. Môi ngày đến trường, cậu ấy cũng mặc áo sơ mi trắng, quần vải đen và giày thể thao. Không hề mang theo hay khoe khoang về những món đồ hàng hiệu đắt tiền. Cậu ấy cũng rất hòa đồng với mọi người. Luôn là người tạo ra những tràng cười khoái chí cho bạn bè.
Niềm đam mê lớn nhất của Long là môn bóng đá. Chính nhờ bóng đá mà em và Long trở thành bạn thân của nhau. Đơn giản chính bởi vì chúng em có chung một niềm đam mê là bóng đá. Hôm ấy, vì đến lịch dọn vệ sinh nên em về muộn hơn so với thường ngày. Lúc ấy, trong trường chỉ còn lác đác vài bạn học sinh. Chợt em nghe thấy tiếng bóng bịch… bịch… bịch… quen thuộc. Lần theo tiếng bóng, đi ra phần sân thể dục phía sau, em nhìn thấy một cậu trai khỏe mạnh đang một mình tâng bóng. Đó là lần đầu tiên em gặp Long, thế nhưng em lại cảm giác như chúng em đã gặp nhau từ trước đó. Không chút ngại ngùng, em để cặp xuống ghế đá, rồi tiến lại, xin được đá chung. Và Long đã thoải mái nhận lời. Thế là chúng em đã cùng nhau chơi bóng đến trời tối mịt mới trở về nhà, với niềm vui sướng khôn kể. Từ hôm đó, chiều nào, em cũng cùng Long đá bóng. Có hôm chúng em còn cùng nhau kể và chia sẻ những điều hay ho khác. Dần dần, chúng em thân thiết với nhau hơn. Dù không học chung lớp, nhưng chúng em vẫn là những người bạn thân thiết của nhau. Đến nay, mỗi ngày em và Long vẫn kiên kì cùng nhau đá bóng. Để thực hiện ước mơ trở thành cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp.
Em luôn mong rằng tình bạn của chúng em sẽ luôn bền vững. Và em quyết tâm sẽ bảo vệ tình bạn tuyệt vời này dù có khó khăn nào ở phía trước.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |