Đinh Hương Giang là tên mà ba mẹ đặt cho lúc em mới ra đời. Nhưng mọi người trong nhà vẫn quen gọi em là Bé Còi. Cái tên đó xem ra rất hợp với thân hình nhỏ nhắn của em. Em rất khoẻ nhưng cũng nghịch ngợm nhiều nên mẹ bảo em không thể lớn được. Bạn ấy Siêng học thì bạn biết rồi , người trò giỏi là một học sinh coi việc học là một nhu cầu , một niềm say mê không biết mệt mỏi .Cho nên , học từ nhà trường , thầy cô , sách vỡ , bạn bè , hoc qua báo chí , học qua cuộc sống hàng ngày , hể có cơ hội là tự bổ sung kiến thức cho mình ngay mà không cần ai nhắc nhở. Mỗi buổi chiều đi học về em thường cùng bạn Sơn, bạn Tuấn xách chai đi đổ dế. Hôm nào chán chúng em lại rủ nhau đi đánh đáo, đánh khăng. Trong nhà em toàn bi, quay, khăng, không thể kiếm đâu ra một con búp bê hay một bộ đồ hàng cả. Ba thường vừa cười vừa trêu em “đáng lẽ Bé Còi nhà ta phải là con trai mới đúng”. Nghịch ngợm là vậy nhưng em cũng chăm học lắm nhé! Ở lớp Bé Còi toàn đứng đầu thôi. Năm ngoái em còn được nhà trường cử đi thi học sinh giỏi môn Văn nữa đấy. Mơ ước lớn nhất của em là được trở thành phi công, lái những chiếc máy bay thật lớn, thật to bay lên bầu trời cao và trong xanh trên kia. Em tin chắc rằng mình sẽ thực hiện được ước mơ đó.