Mỗi buổi sáng đến trường, em đều nhìn thấy bác bảo vệ, bác đứng ở cổng, vui vẻ chào đón từng học sinh tới trường. Bác là người đã canh gác ngày đêm để bảo vệ ngôi trường này. Bác tên ***, năm nay đã bước qua tuổi 50 nhưng bác vẫn mạnh khoẻ lắm. Dáng người bác không cao, hơi đậm người nhưng vô cùng nhanh nhẹn. Da tay sần sùi, rám nắng không còn mềm mại như trước kia vì làm nghề nông nhiều năm. Đôi mắt một mí, đen, có những vết chân chim bên hai mí mắt. Lông mày tướng to đen, ở sau đã bị hoa râm một chút. Vầng trán cao, mỗi lần bác cười hay nhíu mày thì xuất hiện rõ những nếp nhăn đầy trên trán. Làn da sần sùi, đen, có những dấu đồi mồi xuất hiện. Bác lúc nào cũng mặc đồng phục bảo vệ đúng quy định. Mặc dù công việc này khá nhiều và phải tập trung cao độ nhưng bác làm việc nào cũng kỹ lưỡng và chuẩn xác. Mỗi buổi sáng, bác dậy rất sớm mở cổng cho học sinh. Còn buổi tối bác ở lại và canh gác trường. Thấy học sinh nào nghịch ngợm, xả rác bừa bãi, bác chỉ ân cần nhắc nhở mà không la mắng, trách phạt gì. Bác *** rất thân thiện và yêu mến học sinh trong trường như con cháu của mình. Trong trường ai cũng quý mến bác. Em thầm biết ơn bác vì những gì bác làm cho trường, cho chúng em.