Hình ảnh Bác Hồ - vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc Việt Nam hiện lên trong bài thơ “Đêm nay Bác không ngủ” của Minh Huệ đầy chân thực, sống động.
Chân dung của một vị chủ tịch nước hiện lên trong bài thơ “Đêm nay Bác không ngủ” lại vô cùng giản dị:
“Anh đội viên thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ.
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm
Ngoài trời mưa lâm thâm
Mái lều tranh xơ xác”
Hình ảnh của Bác hiện lên trong một đêm mưa lạnh giá nơi núi rừng. Điều đặc biệt dù là lãnh tụ đứng đầu một đất nước nhưng Bác lại muốn hòa nhập với cuộc sống của những người bộ đội. Bác ngồi đó dưới mái lều tranh đơn xơ, ngoài trời thì mưa lâm thâm. Trời đã khuya rồi, nhưng Bác vẫn chưa ngủ, vì những nỗi niềm lo lắng cho nhân dân, đất nước.
Hình ảnh Bác hiện lên còn là người chu đáo, ân cần khi sợ các cháu lạnh đã đi dém chăn từng người một, cẩn trọng và nhẹ nhàng để giấc ngủ của những chiến sĩ không bị gián đoạn:
“Rồi Bác đi dém chăn
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng
Ấm hơn ngọn lửa hồng”
Ở đoạn này tác giả đã sử dụng vô cùng đắt giá hình ảnh so sánh: “Bóng bác cao lồng lộng/ Ấm hơn ngọn lửa hồng”. Bác mang trong mình một trái tim ấm áp, đầy yêu thương. Tấm lòng yêu thương sâu sắc, rộng lớn của Bác dành cho bộ đội và nhân dân còn được thể hiện dân qua lời bộc bạch trực tiếp:
“Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc”
Đặc biệt nhất là lí do mà Bác không ngủ:
“Bác thương đoàn dân công
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn”
Dù là một vị lãnh tụ, nhưng Bác vẫn quan tâm đến cuộc sống của đoàn dân công. Bác không chỉ lo lắng cho họ từ miếng ăn mà còn đến cái mặc, giấc ngủ, sức khỏe của nhân dân.
Qua bài thơ “Đêm nay Bác không ngủ”, hình ảnh Bác Hồ đã hiện lên thật chân thực. Bác không giống như một vị lãnh tụ xa cách, mà vẫn đầy tình cảm yêu thương dành cho chiến sĩ và nhân dân.