Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Trong mỗi người chúng ta ai cũng có hoài bão, ước mơ cho riêng mình. đối với tôi cũng vậy, tôi luôn có một ước mơ ấp ủ cho riêng mình. Ước mơ của tôi là được trở thành cô giáo để giúp các em học sinh nhỏ biết cái chữ. Đó là ước mơ ấp ủ từ nhỏ của tôi. Và tôi đang nỗ lực hết mình để hiện thực hóa ước mơ của mình.
Vậy ước mơ là gì? Ước mơ là thứ mà chúng ta mong muốn chinh phục nó, có nó và chạm vào nó. Ước mơ là điều tốt đẹp, điều mong ước của chúng ta vào tương lai. Nhưng chắc chắn rồi ước mơ phải trải qua gian khổ, khó khăn thì mới có thể đạt được. Ước mơ thể hiện niềm tin của con người, niềm mong chờ tương lai.Cuộc đời ai cũng có những ước mơ để mà cố gắng, phấn đấu theo đuổi ước mơ ấy. Và tôi cũng vậy! Ước mơ của tôi được hình thành và lớn lên trong những lần chơi trò chơi cùng lũ bạn xóm tôi thưở xa lắc, xa lơ. Ngày ấy, lũ trẻ bọn tôi dăm bảy đứa thường tụ tập với nhau và chơi trò thầy cô giáo. Thuở ấy bọn tôi chơi trò oẳn tù tì và người nào thắng được nhiều lần thì được làm thầy giáo còn lại những người thua phải làm học trò.Thầy giáo trong mắt của những đứa trẻ ngây thơ, hồn nhiên là một người oai phong và quan trọng lắm; là người thể hiện sự hiểu biết vượt trội và và có khả năng dẫn dắt, chỉ bảo. Thế nên, ai cũng muốn được làm Thầy, ai cũng thích làm thầy. Và có duyên chăng khi trong những lần chơi trò chơi tập làm thầy cô giáo tôi thường được làm thầy nhiều hơn là làm học trò.Cứ thế tuổi thơ của tôi trôi đi trong vai trò của một người thầy giáo của nhóm bạn cùng xóm. Giấc mơ trở thành một thầy giáo nhen nhóm trong tâm hồn tôi tự đó, giấc mơ đó bay cao cùng cánh diều bọn tôi thường thả trong những buổi chiều chăn trâu nơi cánh đồng lúa quê hương, giấc mơ ấy nồng nàn trong những câu ca bọn tôi thường ngân nga trong ca khúc ngày đầu tiên đi học, giấc mơ ấy len lỏi vào trong giấc ngủ của tôi hằng đêm.Khi đã là học sinh cấp rồi đến học sinh cấp 2. Tôi biết nghề giáo có vai trò như thế nào đối với sự tồn tại và phát triển của xã hội. Nghề dạy học là một nghề cao quý bởi lẽ những người giáo viên họ không chỉ truyền thụ cho học sinh những kiến thức cần thiết cho cuộc sống mà còn dạy học sinh thành người, làm thế nào để trở thành người có phẩm chất đạo đức tốt, dạy cho học sinh làm những điều hay lẽ phải, hướng các em tới giá trị của Chân – Thiện – Mỹ. Và mỗi người giáo viên như con ong chăm chỉ ngày đêm bên trang giáo án cuộc đời, như những người lái đò thầm lặng chở khách qua sông, họ âm thầm cống hiến, âm thầm tỏa hương, không ồn ào, phô trương như Bác Hồ đã từng nói:"Người thầy giáo tốt là người vẻ vang nhất.Dù tên tuổi không đăng trên báo, không được thưởng huân chương, song những người thầy giáo tốt là những người anh hùng vô danh”. Người giáo viên là là nhân tố quyết định chất lượng của một nền giáo dục, năng lực và đạo đức nghề nghiệp của họ góp phần to lớn vào sự hưng thịnh của một quốc gia. Nhận thức được điều đó Đảng và nhà nước ta rất coi trọng giáo dục, xem giáo dục là quốc sách hàng đầu. Còn đối với mỗi thế hệ học trò, thầy cô là người cha, người mẹ, người anh, người chị, là tấm gương sáng để họ noi theo. Trong số chúng ta, có ai là không mang theo bên mình những kỉ niệm sâu sắc với những người thầy, người cô của mình.Với tôi, thầy cô chính là người cha, người mẹ, là người chắp cánh để ước mơ trở thành cô giáo của tôi luôn cháy bỏng. Kính trọng thầy cô và yêu nghề giáo nên tôi rất tâm đắc câu nói của một nhà hiền triết- thi hào Tago: "Giáo dục một người đàn ông thì được một con người, giáo dục một người đàn bà thì được một gia đình, giáo dục một người thầy thì được một thế hệ".Tôi đã khao khát trở thành một nhà giáo, với tôi hai từ “nhà giáo” vô cùng thiêng liêng, cao quý. Mỗi một người thầy, người cô, mỗi một môn học đều góp phần thắp lửa cho tình yêu nghề sư phạm của tôi. Đó là lí do vì sao tôi chọn thi vào sư phạm. Và tình yêu ấy thực sự thăng hoa, vỡ òa khi lần đầu tiên tôi được nghe học trò gọi mình là “cô ơi!”. Tự hào, hạnh phúc, xúc động là những dư âm còn mãi trong tôi về khoảnh khắc ấy.
Tất cả những lý do đó đã giúp tôi trả lời cho bản thân mình rằng nghề giáo viên là nghề mà tôi sẽ theo đuổi, không chút do dự tôi vẫn chọn nghề giáo làm cái nghiệp suốt cuộc đời mình. Để viết tiếp ước mơ làm “Thầy giáo”! Em sẽ phải nỗ lực nhiều hơn nữa. Em thấy ước mơ của mình là một ước mơ chính đáng. Em sẽ thực hiện ước mơ đế thoải mãn niềm tin yêu của gia đình.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |