Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể về 1 trải nghiệm được đi câu cá với ông ở cái ao trước nhà

kể về 1 trải nghiệm được đi câu cá với ông ở cái ao trước nhà
2 trả lời
Hỏi chi tiết
9.754
26
11
Vy
18/08/2021 09:24:15
+5đ tặng

Vào những buổi chiều mát mẻ, ở những vùng quê yên bình, chúng ta có thể rất dễ dàng bắt gặp những cảnh tiếng nói cười vui vẻ của những cậu bé đi chăn trâu, tiếng trẻ con í ới gọi nhau đi chơi... Và em luôn ấn tượng bởi hình ảnh cụ An trong làng ngày ngày câu cá bên bờ ao.

Cũng như mọi ngày, cái nắng hè dịu đi, thay vào đó là những cơn gió thổi mát rượi, em lại bắt gặp cụ đang ngồi câu cá bên bờ ao làng. Cụ có một gương mặt vô cùng phúc hậu, vì tuổi đã già, nên tóc cụ bạc phơ càng làm tăng thêm vẻ đẹp của cụ. Dáng người cụ hơi khom khom mà gầy gầy, làn da rám nắng lại thêm nhăn nheo. Đôi mắt cụ vẫn còn tinh anh lắm. Cụ nhìn đăm chiêu trên ao như tìm kiếm vị trí phù hợp để đặt cần câu. Là một người đã trải qua những thăng trầm của cuộc sống, cụ trông thật ung dung, bình thản hưởng thú vui câu cá với những đứa trẻ trong làng.

Cụ ngồi bên một bờ ao đầu xóm, dưới những lũy tre xanh, cùng với những cơn gió đồng hương nội mát mẻ. Cụ hẳn có rất nhiều kinh nghiệm trong việc câu cá, thi thoảng cụ lại di chuyển tay đặt lại cần câu vào vị trí phù hợp hơn. Chiếc cần câu được làm bằng cành tre già nhỏ, cong cong, chắc chắn. Đôi tay gầy gầy xương xương của cụ nắm chặt cần câu, chỉ cần một động tĩnh nhẹ ở chiếc phao trắng nổi trên nền nước xanh là cụ đã phát hiện ra cá đã cắn câu. Nếu may mắn, mà nhanh tay thì sẽ lấy được cá ngay. Có nhiều chú cá rất tinh khôn, chúng ngoạm nhẹ miếng mồi, như trêu ngươi cụ già và biến mất ngay. Dù không câu được con cá nào trong một khoảng thời gian dài, cụ vẫn ngồi kiên nhẫn mà câu tiếp, chờ đợi những chú cá tiếp theo. Không lâu sau, em thấy cụ giật một phát mạnh, đưa cần câu hướng tới vào bờ, một chú cá to gần bàn tay em đã nằm sẵn trên đám cỏ xanh rì. Cụ thành thạo lấy cá ra rồi tiếp tục thêm mồi vào và câu cá tiếp. Cụ kể chuyện cho đám trẻ con trong làng những câu chuyện vui và cụ còn truyền đạt cho chúng em những bí quyết để câu cá dễ nhất.

Những câu chuyện cụ kể thật ý nghĩa và bổ ích. Hình ảnh của cụ già ngồi câu cá sẽ mãi là một hình ảnh đẹp nơi làng quê yên bình. Dù sau này có đi xa, hình ảnh của cụ cùng những bài học hay từ việc câu cá sẽ cùng em bước trên con trưởng thành của mình.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
10
10
+4đ tặng

Tuổi thơ của tôi gắn liền với thành phố sầm uất, với những khu nhà cao tầng và những con đường nườm nượp người qua lại. Vì thế, mỗi lần nghỉ hè được về quê với tôi thật hạnh phúc. Năm ngoái, tôi được học sinh giỏi nên bố mẹ cho về quê chơi một tháng với ông bà.

Đường về quê xa lắc, xa lơ. Tôi nhớ mãi câu nói ấy của Dế Mèn khi trở về nhà thăm mẹ và các anh. Mèn đã không quản ngại khó khăn mà thấy vui khi được trở về với quê hương của mình. Tôi lúc này cũng hăng hái như chàng Mèn vậy. Dù đi xa nhưng tôi cũng không thấy mệt, chỉ thấy háo hức mà thôi.

Về quê, tôi được sống trong một không gian trong lành, sảng khoái, khác hẳn nơi phố phường chật hẹp. Tôi về thăm, ông bà vui lắm. Ông bà rất thương tôi, đứa cháu nhỏ xa xôi không thường xuyên chăm sóc. Vì thế, tôi được ông bà rất cưng chiều. Ở quê không chỉ có ông bà tôi mà còn rất nhiều các chú, các cô của tôi nữa. Vừa về nhà, mấy đứa em họ tôi chạy sang kéo đi chơi. Đến đâu chúng nó cũng nhanh nhảu giới thiệu tôi là con gái bác ở ngoài Hà Nội làm tôi ngượng lắm. Tôi đến nhà các chú, các cô chào mọi người, ai cũng khen tôi lớn hơn trước và xinh xắn hơn. Những người dân quê thật thà lắm, sống giản dị và rất chân thành.

Những ngày ở quê, ngày nào tôi cũng được các em lập cho một kế hoạch hấp dẫn. Sáng sáng, tôi cùng các em đi cất vó tôm. Những con tôm trong chiếc giỏ nhảy lách tách. Buổi trưa trốn ngủ, chúng tôi vào vườn chơi, chơi ô ăn quan, chơi chuyền hay trốn tìm. Chiều đến, tôi cùng các em ra bờ đê lộng gió. Chiều, gió thổi mát rượi. Mấy chú trâu, chú bò nhởn nhơ gặm cỏ. Cảnh vật thanh bình biết bao. Chúng tôi cùng tổ chức thi thả diều. Những con diều nhiều màu sắc bay liệng trên không trung, chao đi chao lại thật thích. Tôi ước mình như con diều kia để có thể bay về quê nhà bất cứ lúc nào. Bên cạnh, diều của các bạn cũng bay cao không kém. Các bạn ấy còn hướng dẫn tôi cách làm diều nữa. Tuy đơn giản thôi nhưng rất cần kiên trì, chịu khó.

Tôi nhớ nhất là những hôm mưa được nghịch nước. Hôm đó, có cơn mưa rào rất to, kéo dài suốt mấy giờ đồng hồ. Bọn trẻ con trong xóm thấy mưa chạy ra lội bì bõm. Tôi ở trong nhà nhìn mưa, thấy như một tấm màn trắng giăng khắp không gian. Tạnh mưa, chúng tôi chạy ngay ra đồng bắt tôm, bắt tép. Nhưng muốn sang bên đồng phải đi qua cây cầu nhỏ. Tôi vốn không quen nên sợ chẳng dám bước qua. Bạn bè cổ vũ mãi, tôi liều lĩnh bước đi. Bỗng "ùm", tôi sảy chân ngã nhào xuống con kênh phía dưới. Bọn trẻ kéo tôi lên. Chúng nó cười ầm ĩ. Mặc cho áo quần ướt, tôi cùng chúng rong ruổi khắp cánh đồng. Đâu đâu cũng xúc được tôm tép. Cảm giác lần đầu bắt được những con cá, con cua nhỏ xíu tôi rất vui sướng, như chính mình là người lao động thực thụ. Bỗng "oạch", tôi lại bị ngã. Do đường đất trơn quá mà tôi lại bị té. Lũ trẻ con lại khúc khích cười. Chúng nói rằng, đây mới chính là con ếch to nhất của buổi đi "săn" này. Còn tôi, quần áo lấm lem, ngượng chín mặt...

Một tháng hè trôi qua thật nhanh chóng. Đã đến lúc tôi phải trở về thành phố, lại học thêm văn toán và âm nhạc... Bố mẹ về đón mà tự dưng tôi không muốn đi nữa, thấy nuối tiếc một cái gì, như khi phải xa một thứ mình yêu quí... Các cô, các chú tôi gửi cho bao nhiêu là quà. Các em tôi đứa nào cũng nắm tay giữ lại, những bạn hàng xóm cũng sang chia tay. Chúng còn tặng tôi rất nhiều quà nữa. Những món quà ấy tôi vẫn giữ đến tận bây giờ.

"Quê hương là chùm khế ngọt, cho con trèo hái mỗi ngày...." Những câu thơ thân thương ấy mỗi lần vang lên tôi lại thấy nhớ ông bà, nhớ lần về quê với bao kỉ niệm. Và lúc đó, tôi ước mình là một cánh diều để bay ngay về với quê hương.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 5 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư