LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết đoạn văn kể về giấc mơ gặp chị cám trong trong truyện cổ tích Tấm Cám

viết đoạn văn kể về giấc mơ gặp chị cám trong trong truyện cổ tích tấm cám
3 trả lời
Hỏi chi tiết
315
1
0
Hiển
25/08/2021 15:36:09
+5đ tặng

Buổi sáng hôm qua, lớp em có một tiết ngoại khóa Ngữ văn. Cả lớp sôi nổi bàn về chủ đề: Truyện cổ tích. Bao nhiêu thắc mắc về nội dung và nghệ thuật của thể loại truyện dân gian này chúng em đều được cô giáo giải đáp ngọn ngành. Nhưng cuối giờ, cô giáo cho chúng em một bài tập mà đứa nào đứa nấy cứ bắt đầu bứt tại mãi không trả lời cho được. Các em hãy cho Cô biết tại sao Cô Tấm hiền như thế mà kết cục truyện lại có hành động trả thù mẹ con Cám lạ kỳ như vậy.

Cô cho chúng em mang bài tập về nhà nhưng ngồi nghĩ suốt cả buổi trưa, em cũng chẳng thể tìm được câu trả lời cho thoả đáng. Những ý nghĩa làm hai mắt em mỏi mệt vô cùng, em chìm vào giấc ngủ và rồi... đi vào một giấc mơ.

- Ôi! Ở đâu mà trang hoàng nguy nga như vậy! Em băn khoăn tự hỏi.

Đúng lúc đó có một cô gái hiền dịu bước ra:

- Em là ai? Có chuyện gì mà lại đến đâu?

- Em... em... không biết! Vậy chị là ai?

- Chị là chị Tấm!

Vậy là em đang ở trong thế giới của truyện cổ tích à? May quá! Gặp chị Tấm ở đây chắc mình sẽ hỏi được câu trả lời. Nghĩ vậy, em liền cất tiếng:

- Thưa chị! Em đang sống ở thế kỷ XXI. Hôm nay chúng em học một bài về chị. Nhưng cả lớp em đều thắc mắc, tại sao hiền như cô Tấm mà lại giết chết cô Cám thảm thương như vậy?

- Có chuyện như thế thật sao? Chị Tấm ngỡ ngàng.

- Em nói thật mà, chị không tin sao?

Thế là em kể lại cho chị Tấm nghe trọn kết cục câu chuyện mà chúng em được học.

Câu chuyện vừa kết thúc, chị Tấm liền ngồi thụp xuống, mặt chị tỏ vẻ rất buồn rầu. Nhưng rồi tự nhiên chị đứng dậy mạnh mẽ và dứt khoát:

- A! Chị hiểu ra rồi. Trên thực tế dù có ác đến mấy cũng chẳng ai làm như vậy và nếu là chị thì lại càng không thể. Nhưng em biết không, dù sao thì chuyện về chị cũng là cổ tích, điều gì cũng có thể xảy ra. Có lẽ lưu truyền lâu đời ở dân gian nên câu chuyện về chị đã thay đổi ít nhiều. Nhân dân ta vốn thích sự công bằng và yêu thương rất mực những người hiền lành hiếu thảo nên mới thêm vào cái nội dung như em vừa kể. Mẹ con chị Cám dù sao cũng gây ra bao điều tàn ác, riêng với chị, chị cũng đã phải chết đi chết lại đến mấy lần. Dân gian nghĩ rằng gây ra ác nghiệp chắc chắn sẽ bị người đời ác báo nên mới nghĩ ra cái chết xứng đáng với mẹ con chị Cám như vậy.

- Ôi! Cảm ơn chị bây giờ thì em đã hiểu rồi.

Em tạm biệt chị, không ngờ cũng đã đến giữa buổi chiều, em giật mình ra khỏi giấc mơ khi nghe tiếng reo của chiếc đồng hồ báo thức. Em bừng tỉnh, vui mừng cảm ơn chị Tấm. Bây giờ trong lòng em đang thầm nghĩ, câu trả lời của em ngày mai chắc chắn sẽ được cô giáo đánh giá rất cao. Em tin cô sẽ rất hài lòng.

https://thuthuat.taimienphi.vn/tuong-tuong-va-ke-lai-cuoc-gap-go-voi-nhan-vat-tam-trong-truyen-tam-cam-39034n.aspx

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
Nguyễn Nguyễn
25/08/2021 15:37:32
+4đ tặng

Ngày xửa ngày xưa, đã lâu lắm rồi…”

Em thường được bước vào giấc mơ trong lòi kể dịu dàng của bà, của mẹ. Rồi chẳng biết tự bao giờ em đã yêu cô Tấm, anh Khoai…

Trăng đêm nay sáng quá, gió nhè nhẹ thổi, nằm bên cạnh bà, em thiu thiu ngủ… Cô Tấm hiện về xinh đẹp, hiền từ. Em như không tin vào mắt mình. Cô Tấm mà em mơ ước được gặp bấy lâu nay đang ngồi nhặt thóc ngoài hiên. “Từng ấy thóc thế kia thì nhặt đến bao giờ mới xong!”, em thầm nghĩ. Bước lại gần, em khẽ chào chị, trong lòng vẫn còn thắc mắc:

-Em chào chị, chị Tấm oi, chị đang nhặt thóc phải không?

Nước mắt tràn trề, chị quay lại:

-Chào em, em đến tự bao giờ thế? Chị buồn lắm vì không được đi xem hội. Từ bé đến giờ chị chưa lần nào được đi cả!.

-Chị đừng khóc nữa, chị phải nhặt thóc đúng không? Em sẽ giúp chị!

Em ngồi xuống cùng nhặt thóc với chị. “Mẹ con cô Cám đáng ghét quá”, em nghĩ thầm. Quả thực giờ đây em mới thấy sự độc ác của họ. Em an ủi chị Tấm:

-Hai chị em cùng nhặt thóc vói nhau, cũng vui đấy chứ phải không chị?

Chị Tấm vẫn khóc, hình như tất cả sự uất ức đang trào dâng trong chị. Vừa lúc đó, một đám mây hồng xuất hiện, ông Bụt bước xuống trong ánh hào quang. Em vừa vui, vừa cảm thấy ngỡngàng. Chị Tấpi cũng vậy, chị lau nước mắt ngạc nhiên. “Con chào cụ!”, em cũng lí nhí: “Con chào cụ ạ!”. Ông Bụt mỉm cưòi hiền từ. Ông gọi một đàn chim sẻ xuống nhặt thóc giúp chị Tấm, chỉ trong chốc lát thóc được nhặt xong, chị Tấm được đi xem hội. Em cảm thấy vui lây, thầm nhủ: “Chị Tấm ơi! Em cầu mong cho chị luôn gặp những điều tốt lành nhất”. Chị Tấm bỗng quay lại:

-Em bé ơi, chị đi đây, tạm biệt nhé! Đến một lúc nào đó chị lại về thăm em, cám ơn em đã đến thăm chị!

Em nghĩ miên man, đến lúc ngẩng lên không thấy ai nữa, chỉ có lũ chim non đang ríu rít. Em tạm biệt ngôi nhà, ra giếng thăm cá bống rồi lại tiếp tục đi. Không xa lắm, một khu rừng rậm rạp đã hiện ra trước mắt em. Kì lạ quá! Không biết là noi nào! Em nhìn chung quanh chỉ thấy tre nứa chen chúc nhau. Bỗng nhiên: “Hu! Hu!..: Tròi ơi là trời”, tiếng khóc của ai đó nghe tội nghiệp quá!… Biết đâu, biết đâu… lại là cúa anh Khoai? “Mấy cây tre đang ở đây cơ mà…”, em thốt lên:

-Ô! Đứng rồi, anh Khoai đây rồi!

Anh ấy đang lo lắng vì chưa tìm thấy cây tre trăm đốt. Em bước lại gần trò chuyện cùng anh Khoai. Anh vừa khóc vừa kể lại chuyện cho em nghe:

-Anh mến cô út từ lâu lắm rồi, cô ấy thật hiền lành dễ thương, hay giúp đỡ mọi ngưòi lắm. Nếu gặp, chắc chắn em sẽ yêu quý cô ấy ngay thôi.

-Em tin là thế, nhưng anh đừng khóc nữa, rồi anh sẽ tìm thấy cây tre thôi.

Anh Khoai vẫn buồn và cố mỉm cưòi vói em: “Cảm ơn em, bây giờ anh phải đi thôi”. Anh lầm lũi bước đi, gánh một gánh đốt tre. Bất giác nước mắt em trào ra, thương anh Khoai quá. Nhưng em cũng biết rằng chắc chắn anh sẽ được giúp đỡ, những ngưòi hiền lành luôn gặp điều kì diệu mà! Gió mát ùa đến, thổi tóc em bay bay… lau nước mắt, em đi theo con đường mòn trong rừng. Xung quanh em, chim chóc hót ríu rít, hoa thữm ngát, nhắm mắt lại, em mơ ưót: “Giờ mình chỉ muốn gặp vợ chồng anh Sọ Dừa thôi! Không biết bây giờ anh ấy đang làm gì?” Mở mắt ra, chợt “bịch”, em vấp phải cái cột tre đau điếng. Đúng như em mong đại vợ chồng anh Sọ Dừa kia rồi, đang mải mê cuốc vườn. Anh chị ngẩng lên:

-Cơn gió nào đưa em đến đây vậy cô bé?

Anh vẫn đưa cuốc đều đặn, nghe phầm phập vào đất. Em mỉm cười: “Ở đây thích quá nhỉ!”.

Chị Ba ngừng tay khẽ hỏi: “Em ăn bánh nhé? Sau đó ở đây chơi cho vui được không?” Em trả lòi:

-Ước gì em cứ được ở đây mãi, nhưng chắc chắn là không được đâu.

Miếng bánh thơm ngọt như tan ra trong miệng em, vợ chồng anh Sọ Dừa hạnh phúc quá. Đúng là phải tìm hiểu thì mói biết được con người họ, không nên “nhìn mặt mà bắt hình dong”. Anh Sọ Dừa hiền lành thì dĩ nhiên được hỏa thành anh thanh niên vạm vỡ, khỏe mạnh như ngày hôm nay thôi, chẳng có gì lạ cả.

Lúc này mặt tròi đã gần đi về phía dãy núi rồi, em tạm biệt anh chị Sọ Dừa để ra về. Thật tuyệt diệu, một ngày đáng yêu quá! Em tung tăng bưóc trên đường. Không hiểu sao,- em cứ chắc chắn rằng con đường đầy hoa thơm sẽ dẫn em vẻ tói nhà! Và những người hiền lành cho dù có ở đâu cũng sẽ gặp may mắn. Còn cái ác, tất nhiên sẽ bị trừng trị như mẹ con Cám, phú ông… Em tự hứa sẽ không bao giờ quên đưọc điều đó, không bao giờ quên ngày hôm nay và nhẩm đọc: “Tôi yêú truyện cổ nước tôi”.

Bỗng tiếng bà tôi vang lên: “Này cháu, dậy đi thôi”. Tôi mở mắt choàng tỉnh, nhất định tôi sẽ kể giấc mơ cho bà tôi nghe.

1
0
Phạm Thế Vinh
25/08/2021 15:37:36
+3đ tặng

Buổi sáng hôm qua, lớp em có một tiết ngoại khóa Ngữ văn. Cả lớp sôi nổi bàn về chủ đề: Truyện cổ tích. Bao nhiêu thắc mắc về nội dung và nghệ thuật của thể loại truyện dân gian này chúng em đều được cô giáo giải đáp ngọn ngành. Nhưng cuối giờ, cô giáo cho chúng em một bài tập mà đứa nào đứa nấy cứ bắt đầu bứt tại mãi không trả lời cho được. Các em hãy cho Cô biết tại sao Cô Tấm hiền như thế mà kết cục truyện lại có hành động trả thù mẹ con Cám lạ kỳ như vậy.

Cô cho chúng em mang bài tập về nhà nhưng ngồi nghĩ suốt cả buổi trưa, em cũng chẳng thể tìm được câu trả lời cho thoả đáng. Những ý nghĩa làm hai mắt em mỏi mệt vô cùng, em chìm vào giấc ngủ và rồi... đi vào một giấc mơ.

- Ôi! Ở đâu mà trang hoàng nguy nga như vậy! Em băn khoăn tự hỏi.

Đúng lúc đó có một cô gái hiền dịu bước ra:

- Em là ai? Có chuyện gì mà lại đến đâu?

- Em... em... không biết! Vậy chị là ai?

- Chị là chị Tấm!

Vậy là em đang ở trong thế giới của truyện cổ tích à? May quá! Gặp chị Tấm ở đây chắc mình sẽ hỏi được câu trả lời. Nghĩ vậy, em liền cất tiếng:

- Thưa chị! Em đang sống ở thế kỷ XXI. Hôm nay chúng em học một bài về chị. Nhưng cả lớp em đều thắc mắc, tại sao hiền như cô Tấm mà lại giết chết cô Cám thảm thương như vậy?

- Có chuyện như thế thật sao? Chị Tấm ngỡ ngàng.

- Em nói thật mà, chị không tin sao?

Thế là em kể lại cho chị Tấm nghe trọn kết cục câu chuyện mà chúng em được học.

Câu chuyện vừa kết thúc, chị Tấm liền ngồi thụp xuống, mặt chị tỏ vẻ rất buồn rầu. Nhưng rồi tự nhiên chị đứng dậy mạnh mẽ và dứt khoát:

- A! Chị hiểu ra rồi. Trên thực tế dù có ác đến mấy cũng chẳng ai làm như vậy và nếu là chị thì lại càng không thể. Nhưng em biết không, dù sao thì chuyện về chị cũng là cổ tích, điều gì cũng có thể xảy ra. Có lẽ lưu truyền lâu đời ở dân gian nên câu chuyện về chị đã thay đổi ít nhiều. Nhân dân ta vốn thích sự công bằng và yêu thương rất mực những người hiền lành hiếu thảo nên mới thêm vào cái nội dung như em vừa kể. Mẹ con chị Cám dù sao cũng gây ra bao điều tàn ác, riêng với chị, chị cũng đã phải chết đi chết lại đến mấy lần. Dân gian nghĩ rằng gây ra ác nghiệp chắc chắn sẽ bị người đời ác báo nên mới nghĩ ra cái chết xứng đáng với mẹ con chị Cám như vậy.

- Ôi! Cảm ơn chị bây giờ thì em đã hiểu rồi.

Em tạm biệt chị, không ngờ cũng đã đến giữa buổi chiều, em giật mình ra khỏi giấc mơ khi nghe tiếng reo của chiếc đồng hồ báo thức. Em bừng tỉnh, vui mừng cảm ơn chị Tấm. Bây giờ trong lòng em đang thầm nghĩ, câu trả lời của em ngày mai chắc chắn sẽ được cô giáo đánh giá rất cao. Em tin cô sẽ rất hài lòng.

.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư