Em nhớ lắm những cảnh vật quê hương mình Nhớ dòng sông xanh, uốn lượn mềm mại như tấm lụa đào, nhớ gốc đa cổ thụ đầu làng, nơi chúng em vui đùa, chơi trốn tìm, thả diều,...mỗi khi chiều xuống. Nhớ cánh cánh đồng quê mênh mông với những hạt ngọc thơm mùi lúa chín, nhớ con đường làng cùng em đến trường ngày ngày, tháng tháng. Nhớ cả bóng hình những cô bác nông dân cần mẫn miệt mài trên ruộng lúa, bãi ngô trong những ngày vào vụ, nhớ giọt mồ hôi ướt đẫm áo bà mỗi trưa hè tháng 7. Nhớ cả những ngày tháng 8, thời tiết dỗi hờn buông xuống những cơn mưa xối xả, lũ về cuốn trôi cả nhà cửa, vườn tược nhân dân,....người người gồng mình chống lũ. Ôi, nhớ biết bao nhiêu quê hương ngày ấy. Nay xa rồi mà lòng vẫn nôn nao khi nghĩ về đất mẹ cội nguồn mình.