Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể lại truyện Thánh Gióng theo lời bà mẹ

kể lại truyện Thánh Gióng theo lời bà mẹ
4 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
276
1
1
Unnie
18/09/2021 11:13:06
+5đ tặng

Khi các cháu nghe lão kể chuyện này, chắc các cháu nghĩ, lão bịa ra câu chuyện để đánh lừa. Nhưng không đó là một sự thật dù nói ra thì cũng khó tin đấy.


Bài văn mẫu kể lại chuyện thánh gióng theo lời kể của mẹ Thánh Gióng

Chẳng là vào đời Vua Hùng Vương thứ sáu, vợ chồng lão đã cao tuổi làm ăn chăm chỉ và sống phúc đức đối với mọi người. Thế nhưng chẳng hiểu sao trời không cho vợ chồng lão một con để hủ hỉ tuổi già? Một hôm nọ, lão ra đồng thì thấy có một vết chân to quá. Thấy lạ lão đặt chân vào ướm thử. Nào ngờ về nhà lại mang thai.

Mười hai tháng sau, lão hạ sinh một đứa con trai mặt trông khôi ngô tuấn tú. Mừng lắm hai vợ chồng rất cưng chiều nó và đặt tên con là Tháng Gióng. Nhưng khi đã 3 tuổi rồi mà thằng bé vẫn không biết nói, biết cười, cứ đặt đâu nằm đấy. Đã nhiều lần lão khóc hết nước mắt và thầm trách ông trời đã cho lão đứa con nhưng không trọn vẹn.

Một hôm, sứ giả triều đình đến cái Gióng này đât để chiêu mộ người tài giúp Vua đánh giặc ngoại xâm. Nghe tin đó, con lão chợt cất tiếng nói “Mẹ ra mời sứ giả vào đây. Nghe lời nói lão mời sứ giả vào. Nó nói “Ông về tâu với Vua sắm cho ta một con ngựa sắt, roi sắt và áo giáp sắt. Ta sẽ phá tan giặc”. Từ đó trở đi thằng Gióng lớn nhanh như thổi, ăn mấy cũng không no, áo mặc vừa xong đã căng đứt chỉ. Vợ chồng lão mừng lắm nhưng cũng rất lo vì nhà không đủ sức nuôi nó. Cũng nhờ bà con hàng xóm giúp đỡ, kẻ cho thóc kẻ gom gạo, mong cho nó lớn nhanh để tiêu diệt giặc.

NỘI DUNG QUẢNG CÁO


Da căng bóng trắng sáng nhờ dùng đều đặn 2 lần ngày tinh chất C
Dakami

Tiktok chấn động với cách tạo trào lưu của Ngọc Trinh
Limelight Media

8 ngôi sao có bộ phận cơ thể đặc biệt khiến bạn bỏng mắt
Limelight Media

Bạn sẽ bị say đắm với nhan sắc thượng thừa của các diễn viên này
Limelight Media

Giặc đến chân núi Châu Sơn. Ai nấy đều lo sợ. Khi sứ giả mang ngựa, soi và áo giáp sắt đến thì con lão vùng dậy vươn vai một cái bỗng chốc trở thành một tráng sĩ cao lớn, oai phong lẫm liệt. Đã thế khi nó đã bước tới vỗ mông con ngựa thì ngựa sắt cũng hí lên vang dội. Mặc xong áo giáp sắt và cầm soi sắt con lão vội nhảy lên lưng ngựa. Ngựa vừa phóng đến nơi có giặc vừa phun ra lửa, chói cả một góc trời. Con lão đi đến đây, giặc phơi thây đến đấy. Đánh giữa chừng thì roi sắt gãy, nó liền quơ luôn những bụi tre ven đường, quật vào những đứa còn sống sót. Giặc vỡ tan như bầy ong vỡ tổ. Đám tàn quân giẫm lên nhau mà chạy trốn.

Đuổi xong giặc, thằng Gióng nhà lão phi ngựa lên thẳng đỉnh núi Ninh Sóc, bỏ áo giáp lại cả người lẫn ngựa bay về trời. Vua Hùng phong cho nó làm Phù Đổng Thiên Vương cho lập đền thờ lại làng và như các cháu đã biết thì đến tháng Tư làng lại mở hội đền Thánh Gióng. Lão nghe nói ở huyện Gia Bình có những bụi tre màu ngà là do ngựa phun lửa làm sèm, còn vết chân ngựa thì tạo thành những dãy ao hồ. Và có một làng tên làng Cháy vì đã bị ngựa phun lửa thiêu rụi. Có lắm đêm vợ chồng lão nhớ con quá nhưng lão nghĩ nó là con ông trời sai xuống thì hẳn phải trở về trời nhưng lão cứ thắc mắc lẫn tự hào vì sao ông trời lại phán nó xuống đầu thai làm con chính lão, để nó đánh giặc cứu nước giữ yên cho quê nhà. Lão vẫn hi vọng ngày nào thằng gióng lại về với lão dù cho nó nhỏ bé như năm nào và câm nín trên chiếc gióng nơi đầu hè thì lão cũng thấy vui. Nói vậy chơ khi người ta đã to lớn và làm nên nhiều kỳ tích vĩ đại không ai muốn mình lại nhỏ bé để cha phải để tâm nhiều phải không các cháu.

Các cháu phải chăm ngoan học giỏi, vài hôm nữa anh Gióng trở lại sẽ cho các cháu cưỡi lên lưng ngựa sắt để rong ruổi nhìn cảnh đẹp quê mình. Và biết đâu nó chẳng cho các cháu bay lên trời để thăm chốn thiên cung bí ẩn với bao điều kỳ diệu.

Mà thôi các cháu để lão ra vườn hái cà không thằng Gióng về thì có cái cho nó ăn.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
1
Trần Thu Trang
18/09/2021 11:13:59
+4đ tặng

Mấy đêm nay cu Bi không chịu đi ngủ sớm. Nó vẫn quen trước khi đi ngủ được bà kể cho nghe một câu chuyện. Vậy mà bà đi lên Bắc Giang mãi chưa về. Bố nó kể chuyện gì nó cũng không nín, đành dỗ rằng: "Cu Bi cứ ngủ đi, tí nữa bố nhờ bà tiên đến kể chuyện Thánh Gióng cho con nghe". Cu Bi vẫn ấm ức nhưng rồi cũng ngủ thiếp đi. Quả nhiên trong mơ, nó thấy một bà cụ đến kể cho nó nghe câu chuyện ngày xưa...

"Cháu ạ, bà chính là mẹ của Thánh Gióng đây. Bà sẽ kể cho cháu nghe chuyện Thánh Gióng đánh giặc Ân như thế nào nhé.

Ngày ấy ông và bà đều đã già mà chưa có nổi một mụn con. Ông bà buồn lắm nhưng không biết làm thế nào. Một hôm bà ra đồng, thấy một vết chân rất to giữa ruộng, liền ướm thử chân vào đấy. Không ngờ về nhà bà mang thai. Một năm sau, bà sinh được một cậu con trai bụ bẫm, kháu khỉnh. Bà mừng không để đâu cho hết, nghĩ chắc vì mình ăn ở hiền lành nên được Trời Phật thương.

Em bé rất khỏe mạnh, đẹp đẽ, chỉ cỏ điều từ lúc lọt lòng cho đến năm lên ba tuổi, nó không hề nói cười hay nô đùa chạy nhảy, suốt ngày nằm quay mặt vào vách, mặc cho bà ra sức chuyện trò, dỗ dành. Bà đã khóc rất nhiều nhưng đứa con bà vẫn cứ đặt đâu nằm đấy, không nói không cười.

Năm ấy, giặc Ân sang xâm lược nước ta. Quân giặc rất đông và hung ác, đi đến đâu chúng tàn phá, cướp bóc đến đấy. Quan quân triều đình đánh nhau với chúng mấy trận toàn thua, tình thế nước nhà thật vô cùng nguy ngập.

Một hôm bà đang thu dọn nhà cửa, chuẩn bị chạy giặc thì có tiếng sứ giả rao:

- Loa! Loa! Loa! Làng trên xóm dưới! Nhân dân khắp chốn cùng quê! Giặc Ân đã sang xâm lược nước ta, gây ra bao tội ác. Đất nước lâm nguy. Ai có tài hãy ra giúp nước!

Nghe sứ giả nói vậy, bà vừa thu dọn vừa lẩm bẩm than phiền: "Con người ta ai cũng hết lòng vì dân vì nước. Con nhà mình đã ba tuổi rồi mà vẫn cứ nằm một chỗ thế kia. Không biết lớn lên có đỡ đần được cha mẹ chút gì không chứ chẳng mong giúp nước." Bất chợt có tiếng nói:

- Mẹ ra mời sứ giả vào đây cho con! Bà giật mình, sửng sốt. Ai vừa nói câu ấy? Nhưng trong nhà có ai đâu? Không có lẽ...

- Kìa mẹ! Mẹ ra gọi sứ giả vào đây đi! Nhanh lên, kẻo ông ấy đi mất bây giờ! Bà mừng cuống. Đúng là nó rồi. Không ngờ vừa nói câu đầu tiên, nó đã đòi đi đánh giặc. Không kịp hết ngạc nhiên, bà vội chạy ra mời sứ giả vào. Nó bảo với sứ giả:

- Ông về tâu với vua sắm cho ta một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt, ta sẽ phá tan lũ giặc này

Sứ giả kinh ngạc quay vô cùng. Bà thì quay vào nấu cơm cho con. Bỗng dưng từ hôm đó con bà ăn rất khoẻ, bao nhiêu cơm cũng không đủ. Bà con làng xóm nghe tin, tới tấp mang cơm, mang cà sang góp. Chẳng mấy chốc đã có bảy nong cơm, ba nong cà bày ra.

Thế mà nó cũng chỉ ăn loáng cái đã hết. Con bà lớn nhanh quá. Áo thì vừa may xong đã chật căng, đứt chỉ.

Sứ giả mang roi sắt, ngựa sắt, nón sắt đến. Con bà vươn vai hóa thành tráng sĩ, mình cao hơn trượng. Tráng sĩ đội nón sắt, cầm gậy sắt, nhảy lên lưng ngựa. Ngựa sắt tung bờm hí vang rồi cất vó phi như bay, bụi cuốn theo mù mịt. Dân làng nô nức cầm gậy gộc, dao cuốc chạy theo. Bà cũng đã già, lại là phụ nữ, đành ra ngõ ngóng tin con thắng trận trở về.

Chẳng mấy chốc đã có tin vui. Quân giặc bị đánh tan tác, tháo chạy như vỡ nước. Đám đàn ông trai tráng trong làng cũng đã trở về, náo nức ca ngợi con trai bà giỏi giang như thế. Bà cứ chờ, chờ mãi mà vẫn không thấy nó trở về. Lòng người mẹ nóng như lửa đốt. Linh lính bảo bà rằng con bà sẽ không bao giờ trở về nữa.

Thế rồi một ngày kia, bà nằm mộng thấy có sứ giả nhà trời về báo: sau khi đánh tan giặc Ân, Ngọc Hoàng đã ra lệnh triệu con bà về thiên đình gấp, vì thế nó không kịp về chào từ biệt mẹ già. Bà đem câu chuyện trong mơ kể cho dân làng nghe, lúc bấy giờ họ mới nói thật với bà rằng: chính mắt họ trông thấy tráng sĩ cưỡi ngựa lên đỉnh núi rồi cả người cả ngựa bay thẳng lên trời như một ánh chớp sáng.

1
1
Hằngg Ỉnn
18/09/2021 11:14:39
+3đ tặng

Vào thời Hùng Vương thứ sáu, vợ chồng tôi sống lương thiện ở làng Gióng. Nhưng tuổi đã già mà chưa có lấy một mụn con.

Một hôm ra đồng tôi thấy có một vết chân to liền tò mò ướm thử, đâu ngờ về nhà lại mang thai. Điều này thật may mắn cho hai vợ chồng tôi. Nhưng tới mười hai tháng sau tôi mới sinh được một bé trai mặt mũi khôi ngô, tuấn tú. Chúng tôi đặt tên cho nó là Gióng. Nhưng điều đáng buồn là tới năm ba tuổi nhưng con tôi vẫn chưa biết nói cười cũng chẳng biết đi.

Bỗng một hôm sứ giả nhà vua đến làng thông báo tin giặc Ân xâm phạm bờ cõi nước ta. Vua cần người tài ra đánh giặc cứu nước, giúp dân. Vừa nghe tin ấy bỗng dưng con tôi cất tiếng nói làm tôi rất đỗi ngạc nhiên. “Mẹ ra mời sứ giả vào đây”. Tôi bán tín bán nghi nhưng cũng làm theo lời con. Khi sứ giả vừa vào tới Gióng liền nói dõng dạc “ Ông về tâu với vua sắm cho to một con ngựa sắt, một cái roi sắt bà một tấm áo giáp sắt ta sẽ phá tan lũ giặc này”. Từ hôm ấy trở đi con tôi lớn nhanh như thổi, ăn bao nhiêu cũng không no, gạo trong nhà không đủ ăn, bà con phải góp gạo để nuôi nó.

Lúc đó, giặc đã đến chân núi Trâu. Mọi người đều hoảng hốt. Vừa khi ấy sứ giả đem những thứ mà con tôi yêu cầu tới nhà. Gióng vươn vai một cái lập tức biến thành một tráng sĩ oai phong, trèo lên lưng ngựa, phi thẳng tới nơi có giặc. Dưới ngọn roi sắt của con tôi, lũ giặc chết như rạ. Khi roi sắt gãy, Gióng nhổ cụm tre ven đường quật vào quân giặc. Giặc tan vỡ, những kẻ còn sống giẫm đạp lên nhau mà chạy thoát thân.

Tin thắng giặc Ân vang khắp nước nhưng tôi đợi mãi không thấy con trở về. Sau đó tôi nghe người ta bảo rằng nó đuổi theo giặc Ân chạy tới chân núi Sóc rồi cởi bỏ áo giáp sắt, cả người và ngựa bay lên trời. Vua nhớ công ơn đánh giặc của con tôi nên phong là Phù Đổng Thiên Vương, lập đền thờ ngay tại làng. Một số dấu tích ngày nay vẫn còn tìm thấy đó là tre đằng ngà và làng cháy.

1
0
Tâm Như
18/09/2021 19:38:47
+2đ tặng

Dưới thời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng có hai vợ chồng ông lão hiền lành mà chưa có con. Một hôm, bà lão ra đồng ướm thử bàn chân mình lên những vết chân lạ, về nhà mang thai đến mười hai tháng mới sinh hạ một đứa con trai khôi ngô. Nuôi đến ba tuổi, đứa bé vẫn nằm một chỗ, chưa biết đi đứng, cười nói.

Gặp lúc giặc Ân quấy nhiễu, vua sai sứ giả đi rao khắp nơi tìm bậc hiền tài ra đánh giặc cứu dân. Nghe tin, cậu bé làng Gióng bỗng bật lên tiếng nói nhờ mẹ mời sứ giả vào. Cậu yêu cầu sứ giả xin vua đúc cho ngựa sắt, roi sắt áo giáp sắt để mình dẹp tan giặc dữ. Từ đó, cậu lớn nhanh, ăn mạnh đến nỗi dân làng phải rủ nhau góp cơm gạo đến giúp.

Nhận được đủ lễ vua ban, cậu bé vươn vai trở thành một tráng sĩ oai nghi lẫm liệt. Nai nịt xong, chàng lên ngựa, vung roi vun vút. Ngựa phun lửa xông thẳng vào đội hình giặc khiến chúng ngã chết như rạ.

Roi gãy, tráng sĩ nhổ những bụi tre bên đường. Quân giặc thua to, tan vỡ cả, đám sống sót tìm đường lẩn trốn. Tráng sĩ đuổi theo đến chân núi Sóc, cởi áo giáp bỏ lại, cả người lẫn ngựa bay vút lên trời.

Vua Hùng nhớ ơn phong làm Phù Đổng Thiên Vương và cho lập đền thờ tại quê nhà. Từ đó hàng năm vào tháng tư, ở đây hội Gióng được mở ra tưng bừng, nô nức, thu hút người khắp nơi về tham dự.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×