Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Trình bày cảm nghĩ của câu : về tầm quan trọng của của mái ấm gia đình vs mỗi con người qua 2 văn bản "mẹ tôi"

Trình bày cảm nghĩ của câu : về tầm quan trọng của của mái ấm gia đình vs mỗi con người qua 2 văn bản "mẹ tôi" và " cuộc chia tay của những con búp bê " 
gợi ý 
- Nội dung tầm quan trọng của mái ấm gia đình đối vs mỗi con người
-Hình thức
-Đảm Bảo tính liên  kết trong đoạn văn ( liên kết nội dung hình thức chú ý sử dụng từ ngữ hoặc câu văn liên kết ) 
làm dùm đúng mình tặng xu
----- Nội dung dịch tự động từ ảnh -----
4G
I 10:02 A aa
71%
KRIS
1
MD Maet - L 1
TO 41
Zalo
Tim hi
n 3 ti 11, 12HCsh docCompaiyMd Mcst Wod
Chare
Hans tut Ng. ul era
Iraat
Mairg
Rosw
Vikw
Ding trinh bủy
Tres hew kon4 A Aa ik 2.1 aDbcd AabbC AabbCel
AA
Resace
Realace
金,日,
Peale
Pe F. IHermal n Sari.
Charge
Soa setet
hin Spad.
Clisband
Pant
Paragraph
Stdes
141 E
17 1
2. Trinh bày cim nghĩ của en về tim quan trọng của mái âm gia đinh đôi
kới mồi con ngrời qua 2 văn bản "Mẹ tôi" và “Cuộc chia tay của những con
þúp be".
Ngọc Hàn
Nội đung; tầm quan trọng của mái ấm gia đinh đổi với mỗi con người;
Hình thức:
T
Đám bảo tính liên kết trong đoạn văn (liên kết nội dung, hình thức (chú ý sử
Hung từ ngữ hoặc cầu văn liên kết)
Bạn
LỚP7
Engikh as
200n 10 I 1.w
T AM
Trường đang trình bày
N
NGUYỄN NHÃ
Trường
H.
Bạn
Hoàn32 người khác
2 trả lời
Hỏi chi tiết
246
1
0
Vũ Phan Bảo Hân
02/10/2021 10:25:36
+5đ tặng

 Trong cuộc sống này có nhiều thứ kiến ta phải suy ngẫm. Trong số đó tình bạn, tình yêu có thể tan rồi lại hợp, hợp rồi rồi lại tan, ta có thể đau khổ một ngày, một tháng, một năm vì sự ra đi của một người bạn không xứng đáng, một người yêu bội bạc, nhưng ta sẽ đau khổ và hối hận cả đời khi lỡ mất đi người thân yêu duy nhất, mất đi thứ tình cảm trân quý nhất - tình thân. Hai văn bản  Mẹ tôi, và Cuộc chia tay của những con búp bê là những tác phẩm sâu sắc và thấm thía về tình thân, tình cảm gia đình, ở mỗi một câu chuyện, một bối cảnh chúng ta lại nhìn nhận được một khía cạnh của tình thân, từ đó rút ra được những bài học lớn hạnh phúc gia đình.

Cuộc chia tay của những con búp bê lại là câu chuyện thấm đẫm nước mắt về tình cảm anh em của hai đứa trẻ tưởng chừng không hiểu ly hôn, hay tan vỡ là gì. Đôi lần tôi tự hỏi rằng cha mẹ của Thành và Thủy có yêu thương và suy nghĩ cho hai anh em không mà nỡ lòng nào để hai đứa trẻ phải đau khổ đến vậy. Câu trả lời là có, thế nhưng có lẽ cái ích kỷ cá nhân, cùng với cách yêu thương mà người lớn cho là đúng, là tốt đã vô tình làm tổn thương con trẻ. Thành và Thủy là hai đứa trẻ ngoan ngoãn, yêu thương và gắn bó với nhau vô cùng, trong cuộc chia tay của cha mẹ chúng không hề có lỗi, thế nhưng "tai họa" và bi kịch lại đổ trực tiếp lên đầu những đứa trẻ ấy. Cuộc chia tay của cha mẹ kéo theo hàng loạt những cuộc chia tay khác, những con búp bê chia tay nhau, Thủy chia tay trường lớp bạn bè, phải từ giã sự nghiệp học hành, về quê kiếm sống, chia tay bố và đau đớn nhất là phải chia tay cả anh trai. Đối với những đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi lớn, cú sốc tinh ấy là quá lớn, sẽ để lại trong tâm hồn chúng những vết sẹo không bao giờ lành. Đọc câu chuyện ta thấy thật thấm thía về tình cảm anh em, chân thành và sâu sắc của Thành và Thủy, bi kịch cha mẹ ly hôn chính là bước đệm đẩy tình cảm ấy lên cao nhất. Đồng thời qua đó, câu chuyện còn để lại trong lòng người đọc bài học sâu sắc về tình cảm gia đình, về việc xử lý những vấn đề phát sinh trong hôn nhân, cho dù có chuyện gì xảy ra, xin hãy đặt cảm xúc của con trẻ lên trên để suy nghĩ. Các bậc cha mẹ đừng để sự ích kỷ của mình làm tổn thương con cái, bởi hơn ai hết trẻ em là đối tượng nhạy cảm và mong manh nhất, chúng cần được bảo vệ, được giáo dục chứ không phải là chịu đựng đau khổ, bất hạnh.

Tác phẩm Mẹ tôi lại là những lời tâm huyết mà người cha mẫu mực dành cho cậu con trai của mình, khi cậu hỗn láo với mẹ. Qua lời của người cha, hình ảnh người mẹ yêu thương con vô bờ bến, sẵn sàng hy sinh hết tất cả hiện lên thật cảm động, chắc ngoài mẹ ra chẳng có ai yêu con như thế nữa. Sự hỗn láo, vô ơn của con với mẹ đã khiến cha đau đớn, bởi hơn ai hết cha thấu hiểu và cảm thông sâu sắc với nỗi vất vả của mẹ từ lúc con sinh ra cho đến khi con lớn khôn. Bố En-ri-cô là một người đàn ông tuyệt vời, ông yêu vợ, cũng yêu con tha thiết, và vô cùng trân trọng gia đình, ông nhận thấy mình phải có trách nhiệm dạy dỗ En-ri-cô để vợ không phải phiền lòng, đồng thời cậu con trai bé bỏng lớn lên sẽ không phải hối hận vì những gì mà bản thân đã gây ra trong quá khứ, sẽ không phải đau khổ cả đời. Đó chính là tình yêu của người bố, thầm lặng, mạnh mẽ và nghiêm khắc, bố En-ri-cô dạy con một cách rất nhân văn, ông không dùng đòn roi, thay vào đó ông lựa chọn viết thư, lời lẽ trong thư vẫn đủ nghiêm khắc, và cũng rất cảm động, in sâu vào trong lòng đứa trẻ, khiến En-ri-cô nhận ra sai lầm và sửa đổi. Bức thư đã đem lại cho người đọc những bài học sâu sắc, bài học về tình mẫu tử thiêng liêng, tình cha thầm lặng, về cách dạy con tuyệt vời và nhân văn, quan trọng nhất là giáo dục cho mỗi một con người về lòng biết ơn với đấng sinh thành. Hơn tất cả tình cha mẹ vẫn là cao cả và thiêng liêng nhất trên thế gian, phận làm con cái chớ vì một chút giận hờn mà làm cha mẹ phải buồn lòng.

Gia đình là nơi rất quan trọng,nơi mà ta được che chở,bảo vệ,yêu thương và chăm chút.Nơi mang lại cho ta sự hạnh phúc,ấm áp. Nơi này có bố mẹ,anh em ruột thịt,những người đã sinh ra ta,chảy cùng một dòng máu với ta. Bố mẹ mang lại cho ta hạnh phúc,tình yêu thương vô bờ bến,anh em là chỗ dựa tinh thần vững chãi,luôn quan tâm,chia sẻ cùng ta. Ở bên gia đình ,ta sẽ cảm thấy ấm áo,không phải lo sợ việc gì. Họ là những người luôn đồng hành cùng ta,luôn đứng phía sau,đồng tình với mọi điều ta muốn. Thật hạnh phúc khi được ở bên gia đình.  Họ là người luôn bên ta khi khó khăn,vất vả,luôn yêu thương ta ,an ủi,động viên ta,là chỗ dựa tinh thần tạo cảm giác ấm áp,hạnh phúc nhất. Chỉ khi được ở bên gia đình,ta mới cảm nhận được hạnh phúc thật sự. Bố mẹ đã cho ta cuộc sống ấm no,đủ đầy, anh chị em cho ta những lúc vui vẻ,những người chia sẻ niềm vui nỗi buồn cùng ta. Chỉ có gia đình,mới là người hiểu ta hơn bất kì ai,yêu thương ta vô điều kiện mà thôi. Gia đình là vô cùng quan trọng,qua đó, hãy trân quý và kính trọng gia đình ấy và phải giữ gìn lấy thứ quý báu ấy.

Ai ai cũng biết,việc học là điều rất quan trọng trong cuộc sống mỗi con người,nó xác định được tương lai của họ có tươi sáng,rực rỡ hay không,có thể giúp ta thực hiện được ước mơ.Vậy,người vun đắp cho sự cần thiết ấy,đó chính là sự giáo dục của nhà trường.Mái trường là thế giới của tri thức,thế giới của những bài học hay,những kỉ niệm đẹp đẽ bên bạn bè,những lời chỉ bảo tận tình của thầy cô. Nhà trường phải có trách nhiệm giáo dục học sinh kiến thức,dạy dỗ học sinh những điều hay lẽ phải trong cuộc sống,yêu thương,chăm sóc học sinh như con của mình. Giao dục đòi hỏi sự cẩn trọng,chăm chút từ những bước đi đầu tiên,sai một ly,đi một dặm. Qua đó,thể hiện vai trò của học tập đối với sự hình thành nhân cách của mỗi con người. Ngoài ra,khẳng định vai trò lớn lao,quan trọng của nhà trường đối với cuộc sống của mỗi con người.

Cả hai tác phẩm đều là những câu chuyện, những văn bản sâu sắc nói về tình cảm gia đình ở những khía cạnh và vai trò khác nhau, có tình cảm ấm áp, dịu dàng của mẹ, có sự nghiêm khắc, nhưng bên trong là tình yêu con tha thiết vô cùng của bố, cũng có cả những bi kịch, đan xen là tình cảm anh em ruột thịt đầy cảm động. Gia đình là mái nhà chung, là phần tử cấu tạo nên xã hội, tình thân chính là mối liên kết bền chặt nhất để tạo dựng nên một gia đình hạnh phúc, người trong một nhà cần phải biết yêu thương, sẻ chia lẫn nhau, đừng ai vì lòng ích kỷ cá nhân mà làm người thân của mình phải chịu đau đớn, tổn thương.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Khánh
02/10/2021 10:26:01
+4đ tặng

Chủ tịch Hồ Chí Minh từng nói: “Gia đình là tế bào của xã hội”. Thật vậy, đó là nơi nuôi dưỡng, chở che cho mỗi chúng ta từ khi còn bé cho đến lúc lớn, nó luôn ở bên cạnh ta, nâng niu che chở cho mỗi chúng ta. Gia đình là nơi nuôi dưỡng tâm hồn của mỗi người. Tất cả chúng ta ngồi đây ai cũng đã, đang và sẽ có một gia đình mà chắc rằng nó sẽ không bao giờ được như tôi mơ ước.

Trong quá khứ, tôi đã từng có một gia đình, nơi đã nuôi dưỡng, che chở cho tôi từ lúc mới lọt lòng. Tôi sống trong tình yêu thương, đùm bọc của bố mẹ. Tôi sống, sống trong sự quan tâm, sống trong sự chở che. Rồi dần dần, càng ngày tôi càng núp trong một cái bóng, cái bóng của chính tôi. Chẳng có gì tôi phải đụng tay đến, tôi chẳng được làm những gì mà mình thích. Tất cả phải theo ý bố mẹ.

Bố vẫn thường dạy tôi về cách sống, cách làm người. Nhưng thử hỏi đã bao giờ tôi được làm chính tôi. Tôi luôn tự tạo cho mình một cái vỏ bọc để che giấu đi con người thực sự của mình. Mọi người thấy tôi hay cười nhưng có ai biết, đó chỉ là những nụ cười giả tạo mà tôi cố gắng để che giấu đi nỗi đau của chính bản thân mình. Tôi đã từng ghét chính cuộc sống đó. Nhiều lần, tôi đã cố gắng để thoát ra khỏi cái vỏ bọc ấy. Nhưng rồi, tôi lại càng tiến sâu hơn.

Một ngày nọ, tôi phát hiện ra, bố tôi, người mà luôn che chở, dạy bảo cho tôi lại là một người, một người mà tôi khinh bỉ. Đúng là cha nào con ấy. Tôi tự tạo vỏ bọc cho mình để che giấu con người thật của tôi. Bố tôi cũng thế, ông đã tạo ra cho mình một cái vỏ bọc thật hoàn hảo để che giấu con người mình, lừa gạt tất cả, và cả tôi.

Tôi sống vì cái gì? Gia đình ư? Nhiều lúc tôi đã dẫm đạp lên nó. Tôi tự tách mình khỏi gia đình, và tách ra khỏi chính bản thân tôi. Tôi hoàn toàn là một con người khác.

Nhiều lúc chán cuộc sống giả tạo đó, tôi đã tìm, tìm đến một nơi, một nơi mà ở đó không có sự giả dối, và hơn cả, tôi được làm chính tôi: THẾ GIỚI ẢO. Dẫu biết rằng, tất cả chỉ là ảo, nhưng những gì tôi có thật gấp trăm nghìn lần cái thế giới mà tôi sống.

Ở đó, có người mà tôi yêu, có sự quan tâm, có tất cả những thứ mà thế giới thật đã có, hoặc không có. Tôi đã tìm lại được tiếng cười, cười một cách thật tự nhiên. Có những buổi offline làm tôi nhớ mãi…

Một phút xa nhau vạn phút nhớ
Một lần gặp gỡ vạn lần mơ.

Lạ thật, tôi đã từng mơ về một hạnh phúc được sống trong một gia đình thật, nhưng không ngờ đó chỉ là ẢO… Nhưng không sao, có lẽ đối với tôi đó cũng là một cái gì đó, một thứ gì đó thật khác biệt…

Thật lạ, hôm nay, ngày tôi viết bài văn này cũng là ngày kỉ niệm, ngày chúng tôi gặp nhau trong một gia đình (ẢO). Nhưng tôi đang cố gắng gìn giữ một cái gì đó, dù biết nó chỉ là ẢO và lời nói có thể là giả tạo nhưng ít ra có còn hơn không. Hơn cả, tôi được làm chính tôi. Tương lai, một ngày nào đó tôi cũng sẽ có một gia đình. Gia đình đó sẽ như thế nào đây?

Gia đình. Không biết đối với các bạn, đó là gì? Nhưng đối với tôi, nó là một cái gì đó mà có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng bao giờ với tới được.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư