Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Mỗi chuyến đi mà chúng ta trải qua đều để lại những bài học, những ý nghĩa riêng. Trong hành trình trưởng thành của mình, em may mắn được trải nghiệm nhiều chuyến đi xa. Nhưng chuyến đi tình nguyện mùa đông tại Thanh Hóa cùng chị gái hai ngày vừa qua là chuyến đi mà em cảm thấy có ý nghĩa nhất đối với mình.
Trước kỳ nghỉ Tết Nguyên Đán, chị gái em trở nên vô cùng bận rộn. Chị thường trở về nhà trong tình trạng hai tay hai túi đồ đựng đầy những món quà xinh xắn tự làm cho trẻ con. Chị nói chị đang chuẩn bị cho chuyến tình nguyện của đội. Bất ngờ, chị đề nghị em đi cùng. Bố mẹ cũng gật đầu đồng ý, chuẩn bị đầy đủ đồ đạc cho hai chị em. Chuyến đi xa nhà hai ngày một đêm đầu tiên của em đến như thế.
Một buổi sáng nắng vàng rực rỡ, tại một góc nhỏ của thành phố, em cùng chị gái và những anh chị trong đội tình nguyện xa lạ xuất phát. Chiếc xe chở hơn bốn mươi con người từ từ lăn bánh, để lại phía sau khói bụi và ồn ào của chốn phồn hoa đô hội, cùng hướng về một thị trấn nhỏ của Thanh Hóa. Xe bon bon trên những con đường cao tốc rộng lớn rồi khó khăn lăn bánh trên những con đường còn chưa được đầu tư, sửa chữa. Khi trời đã quá trưa, cả đoàn đến nơi, dừng chân tại một xóm nhỏ huyện Thạch Thành, Thanh Hóa. Khi mọi người vừa bước xuống xe thì trời đổ mưa to tầm tã, khung cảnh xóm làng nghèo khó càng thêm tiêu điều.
Nhưng cơn mưa lớn không ngăn được các hoạt động đã lên kế hoạch của các anh chị. Trong sự tiếp đón nồng hậu của bà con – những người có cuộc sống khó khăn mà giàu lòng nhân hậu, các anh chị cùng nhau thực hiện công việc. Em được tham gia cùng chị gái trong hoạt động trang trí tường cho ngôi trường tiểu học đã xuống cấp nơi đây. Khoác áo mưa và lội bùn trên con đường đất bị mưa làm cho trơn như bôi dầu, lần đầu tiên em cảm thấy mình may mắn thế nào khi được đến trường trên những con đường nhựa sạch sẽ, thoáng mát. Ngôi trường dần hiện ra trước mắt em, lụp xụp và tồi tàn vô cùng. Dù thế, em đã ngạc nhiên khi những em học sinh, chỉ bé hơn em vài tuổi lại rất chăm chú nghe giảng. Không đồng phục trắng tinh, cặp sách, quần áo cũ kĩ, trong cơn mưa gió, cánh cửa yếu ớt lung lay, các em vẫn tập trung học tập. Những ánh mắt hiếu kỳ, chăm chú tập trung lên tấm bảng cũ khiến em chợt thấy hổ thẹn khi nghĩ đến mới ngày hôm qua, em còn mơ màng không chú ý nghe giảng trong lớp học đầy đủ tiện nghi.
Cơn mưa ngớt dần, hai thầy cô trong trường chỉ cho chúng em những bức tường loang lổ. Bằng những màu sơn đã chuẩn bị và bản thiết kế chính các anh chị sáng tạo, những vết loang ấy dần được phủ kín, sạch sẽ và đẹp đẽ hơn, nổi bật những hình vẽ sinh động về kỹ năng sống, ước mơ và bầu trời. Khi nhìn thấy bức tường đó, ánh mắt các em chợt sáng lấp lánh, cả khuôn mặt như rạng rỡ hẳn lên. Em thấy niềm vui nho nhỏ đang lập lòe cháy trong tim mình. Thì ra những điều rất nhỏ bé, bình dị lại có thể đem lại cho con người ta niềm vui lớn.
Buổi chiều tối hôm ấy, cơn mưa qua đi trả lại cho xóm làng nhỏ không khí thoáng đãng, khô ráo. Các anh chị tổ chức buổi liên hoan, gặp mặt bà con và các em nhỏ. Mọi người kéo đến chặt ních cả nhà văn hóa nhỏ, ai ai cũng cảm ơn những cô cậu sinh viên trẻ tuổi mà nhiệt huyết. Em cũng được khen ngợi theo. Những món quà nhỏ được trao tận tay người dân, không phải quá lớn lao nhưng lại khiến nụ cười đồng loạt nở trên môi. Em vẫn nhớ như in nụ cười hạnh phúc của một cô bé 6 tuổi, quần áo cũ kĩ và lời cảm ơn của cô bé khi ấy. Cô bé rụt rè xin đổi túi bánh của mình lấy một chiếc áo bông nhỏ. Khi chị gái em thân thiện mỉm cười và đưa cả bánh lẫn áo cho, cô bé vui sướng đến nhảy cẫng lên:
- Em cảm ơn chị, tốt quá, em gái em có quần áo ấm rồi.
Hỏi ra mới biết, gia đình khó khăn, mẹ lại mới sinh em bé mà chưa có nhiều đồ cho em. Bất chợt, em thấy khóe mắt cay cay, nghĩ đến những lần đòi mẹ mua đồ mới, thấy hối hận vô cùng.
Ngày hôm sau, các anh chị còn tổ chức dọn vệ sinh, trồng cây để cải thiện môi trường sống nơi đây. Đến quá trưa, hoạt động tình nguyện kết thúc, cả đoàn chia tay bà con để lên xe trở về thành phố.
Một chuyến đi đơn giản nhưng có ý nghĩa rất lớn đối với em. Chuyến đi ấy đã giúp em nhận ra nhiều điều quý giá mà mình đã và đang có, nhắc nhở em biết trân trọng hiện tại vì trên thế giới này, đâu đó vẫn có những mảnh đời kém may mắn hơn.
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |