Chả là bao lâu rồi tôi chưa gặp bà ngoại nhỉ ? đã từ lâu rồi tôi ko đc gặp bà do lên thành phố học tập . Bỗng những kí ức tươi đẹp từ đâu đó ùa về trong lòng tôi . Vậy là tôi chạy đi xin mẹ đc về quê vào cuối tuần này . Đã đến ngày xuất phát ,tôi nong nóng muốn đc gặp bà . Tôi tưởng tượng xem ngôi nhà từ lâu tôi đã ko về ntn,từng cây nhãn cây ổi lúc nhỏ h ra sao . Đến nơi ,căn nhà vẫn vậy vẫn lưu lại hương thơm của những cây bưởi xum xuê ,chợt có con chó nhỏ chạy ra vẩy đuôi nhìn tôi với vẻ đề phòng . Bỗng có tiếng gọi ấm áp từ đâu đó phát ra : À ,chú cún nhỏ của bà về gặp bà à ,lớn quá nhỉ ? Thì ra đó là bà .Trông bà bây h đã đi lại khó khăn hơn trc , giọng đã khàn .Tôn bồi hồi lâu và thấy ân hận vì đã ko về thăm bà sớm hơn .Bà đưa tôi vào nhà mời tôi ăn trái cây hoa quả trong vườn .Tôi thấy hạnh phúc vì đc trở về đây với bà . Bà kể cho tôi nghe những kỉ niệm lúc nhỏ của tôi .Tôi nhớ lắm . Tôi cảm thấy muốn bà sống mãi bên tôi mỗi ng nhưng điều đó ko thể đc .Vì vậy tôi chỉ còn biết cố gắng học tập và về thăm bà thg xuyên hơn .Người bà kính yêu sẽ mãi là kỉ niệm đẹp trong mắt tôi - Bài này mình tự viết ,ko hay lắm / Nhớ đánh giá mình 5s nha !-