Để có tiền cứu cha và em,chuộc lại hạnh phúc gia đình, Kiều phải nhờ người mai mối để bán mình. Mụ mối đã đưa một người viễn khách tên là Mã Giám Sinh vào để gặp mặt (hay ra mắt ý ạ) . Tuổi ông ta trạc ngoài tứ tuần, quê ở huyện Lâm Thanh, ăn mặc rất chải chuốt, bảnh bao. Mày râu nhẵn nhụi đến khó chịu, theo sau là một lũ đầy tớ lao xao, ồn ào. Vừa bước vào lầu trang, ngay lập tức ông ta ngồi tót lên ghế một cách sỗ sàng..Cử chỉ của ông ta thật thô lỗ.Kiều được bà mai đưa ra giới thiệu với Mã Giám Sinh, Kiềubị bắt , ép chơi đàn, trở thành món hàng,kiều thấy rất đau đớn, tủi hổ. Mã Giám Sinh xem “hàng” và bắt đầu cò kè ngã giá.hắn nói là mua ngọc nhưng cò kè giá cả càng cho thấy hắn thật ghê tởm.
Kiều bước ra với tâm trạng tủi hổ, xót xa và đau đớn. Vốn là tiểu thư con nhà khuê các, mà nay phải đứng ra mua vui, làm trò cho kẻ mua mình. Thương xót cho thân phận mình như vậy, nàng càng tê tái trong lòng khi nghĩ về cảnh gia đình điêu đứng. Mụ mối thì vén tóc, cầm tay, để giới thiệu cho người khách xem mặt, còn nàng thì buồn thảm vô cùng nét buồn như cúc điệu gầy như mai. Mã Giám Sinh ép nàng phải thể hiện đủ thứ từ đánh đàn, làm thơ và bắt đầu ngã giá. Cò kè từng đồng với người con gái vẹn sắc toàn tài.câu chuyện đậm chất bút pháp tả thực của đại thi hào nguyễn du ,làm nỗi bật ác ý của ông đối vs ngân vật phản diện là mã giám sinh