Mở đầu khổ thơ, tác giả như đang than trách chính bản thân mình, đã làm cho mẹ khổ đủ điều. Đôi mắt mẹ đã quầng, đã nhiều nếp nhăn, chính là minh chứng rõ ràng nhất cho sự vất vả, khổ cực mà mẹ phải gánh chịu, bươn chải ngoài đời đâu dễ như các bạn nghĩ, giông tố có thể cuốn các bạn đi khi không đủ bản lĩnh. Tất cả đều xuất phát từ tình yêu thương con, mong muốn con có được giấc bình yên, muốn con mình có được cơm ngon lành, muốn con được học hành, có công ăn việc làm đến nơi đến chốn. Nhìn thấy con trưởng thành, hạnh phúc bên gia đình là mẹ hài lòng biết bao rồi. Không cần quyền quý cao sang gì cả, tất cả là lời tâm sự đầy xúc của tác giả dành cho mẹ mình, qua từng câu thơ ta cảm nhận thấy được lời cảm ơn thầm kín, lòng kính thương sâu lặng pha lẫn chút bồi hồi, nghẹn ngào. ” Đất nước ” một hình ảnh được ví như người mẹ, đã đủ cho ta hiểu được sự vĩ đại, tầm quan trọng to lớn đối với chính tác giả, những tháng ngày là thời gian mà mẹ ở bên, chăm sóc, âu yếm dạy con trưởng thành. Bài thơ thật sự đã miêu tả chân thực những vất vả cực khổ mà mẹ phải gánh chịu, nhưng vẫn bật lên tình cảm ruột thịt nồng nàn của tác giả dành cho người mẹ và quê hương của mình.