Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Ngữ văn - Lớp 6
22/11/2021 08:01:23

Kể lại một trải nghiệm của em về một thầy (cô) giáo

1. Kể lại một trải nghiệm của em về một thầy(cô) giáo.
2. Kể lại một trải nghiệm của em về bữa cơm gia đình.
1 trả lời
Hỏi chi tiết
272
1
0
Thụy Trang
22/11/2021 10:53:30
+5đ tặng

đề 1:
Trong mấy năm đi học, em đã có rất nhiều kỉ niệm buồn vui dưới mái trường thân yêu. Nhưng kỉ niệm mà em sẽ chẳng bao giờ quên đó là kỉ niệm hồi lớp 1, khi em tập viết và cô giáo đã tận tình cầm tay em viết từng nét.

Tròn 6 tuổi, em bước vào lớp một với tất cả sự háo hức. Em học đọc rất nhanh, chỉ nghe cô giáo đọc một lần, em có thể đọc theo vanh vách. Nhưng viết với em quả là một hành trình gian nan. Em thuận tay trái, từ nhỏ mẹ đã rèn cho em cầm bút tay phải. Nhưng cứ khi nào không có ai nhìn là em lại đổi tay. Cô giáo đầu tiên của em tên là Ngọc. Đúng như cái tên, cô xinh xắn và rạng rỡ, lại trìu mến, hiền dịu. Cô biết em thuận tay trái nên thường xuống bàn quan sát tôi viết. Bước vào học kì hai, chúng em tập viết chữ nhỏ, lại viết những bài chính tả dài hơn. Chữ em dần nguệch ngoạc. Trong giờ chính tả hôm đó, cô chép những dòng chữ tròn trịa lên bảng, chúng em chép vào vở của mình. Vì thấy cô không để ý, em lại đổi tay để viết.

Đến cuối buổi học, cô Ngọc trả vở chính tả cho chúng em. Cô bắt đầu nhận xét. Bỗng, cô nhắc tới em: "Bạn Gia Bảo hôm nay viết có tiến bộ. Tuy nhiên, cô nghĩ là con đang quên một điều." Em hoảng hốt cúi mặt xuống. Trong tà áo dài thướt tha, cô bước xuống bàn em và tiếp lời: "Cả lớp nhớ cô dặn khi viết, tay chúng ta cầm bút thế nào không?" Lớp em đồng thanh nhắc lại lời cô dặn. Cô lại nói: "Tuy vậy, bạn Gia Bảo vẫn quên. Cô phê bình Gia Bảo trong buổi học ngày hôm nay." Rồi cô nhìn thẳng em và nói: "Cô hi vọng Gia Bảo sẽ nhớ lời cô dặn." Một vài bạn cất tiếng cười chê bai. Nghe thấy vậy, khuôn mặt em nóng bừng, nước mắt ứa ra và bàn tay vò trang vở vừa viết. "Cô thấy hôm nay chữ con viết tròn, đều đúng khoảng cách. Con viết đẹp hơn rất nhiều bạn." - Cô lại nhẹ nhàng nói. Cả lớp im phăng phắc. Em được cô khen lại thấy êm lòng nên trút bỏ được cơn tức giận của một cậu con trai hiếu thắng.

Từ đó, em kiên trì rèn viết bằng tay phải. Lên lớp 2, em đã viết được những dòng chữ vô cùng sạch đẹp. Dù bây giờ, em không còn được học cô nữa, nhưng những bài học lí thú hay lời dạy ân cần của cô vẫn còn in đậm trong tâm trí em.

đề 2:

Bố em là bộ đội biên phòng giữ nhiệm vụ canh gác biển đảo cho tổ quốc. Tính chất công việc của bố khiến bố thường ít khi về nhà. Vì vậy, một bữa cơm gia đình sum họp là điều mà em luôn mong ước. Chủ nhật tuần trước, bố được nghỉ phép nên về nhà thăm ba mẹ con em. Vì vậy, gia đình em đã có một bữa cơm sum họp đầm ấm.

Ngay từ sáng sớm, bố và em đã cùng đi chợ để mua thịt, cá, rau,… cho bữa ăn. Bố kể cho em nghe, ở ngoài đảo xa, lương thực khan hiếm, bố và các chú trong đơn vị thường được người dân trong đất liền tặng cho hạt giống trồng rau hoặc tặng gà, lợn làm giống; nhờ thế mà bữa ăn được cải thiện. Vì thế, bố luôn quý trọng từng hạt gạo, cọng rau có được. Nghe bố kể về những nỗi vất vả của mình, em thương bố lắm.

Về nhà, bố lại phụ giúp mẹ đặt cơm, nhặt rau, làm cá. Em và em gái cùng nhau lau bàn ăn, bày biện bát đũa. Vừa làm, cả nhà em lại cùng nói chuyện với nhau, thỉnh thoảng bố còn pha trò khiến không khí thật vui vẻ. Mùi cơm gạo tẻ chín thơm lừng cả nhà, hoà quyện với hương thơm nức mũi của những món ăn hấp dẫn. Em ngửi thấy mùi thơm ngậy của cá rán, lại có cả mùi thơm ngọt của món thịt kho tàu đậm đà…

Hai chị em em cẩn thận bày những món ăn thơm ngon lên khăn trải bàn trắng muốt. chao ôi! Những món ăn không chỉ có mùi vị hấp dẫn mà cách bày cũng thật đẹp mắt. Cá rán được đặt trong một chiếc đĩa sứ có hoa văn hình hoa tinh xảo. Thịt kho thì được đặt trong một chiếc nồi đất xinh xinh.

Món salad em khoái khẩu trông thật nổi bật với bông hoa cà chua xinh xắn và những lát dưa chuột như những chiếc lá bày xung quanh. Giữa bàn là một nồi canh chua bốc khói nghi ngút. Chỉ nhìn những món ăn thôi cũng đã đủ khiến em “no” mắt một phen rồi!

Thế rồi cả nhà em cùng quây quần bên bàn ăn. Cả nhà cùng thưởng thức những món ăn thơm ngon mẹ vừa chế biến, ai cũng không kìm được tấm tắc khen ngon. Vừa ăn, cả nhà lại cùng nói chuyện với nhau. Bố hỏi mẹ về tình hình nhà cửa, công việc khi bố vắng nhà; bố còn hỏi hai chị em em tình hình học tập ở trường lớp.

Nghe hai chị em em khoe thành tích về những điểm 9, điểm 10 trên lớp, bố vui lắm. Bố còn hứa nếu lần tới bố đi công tác mà hai chị em vẫn giữ được thành tích học tập tốt, bố sẽ thưởng cho chúng em một món quà. Em chỉ hy vọng khoảnh khắc này dừng lại, để em được tận hưởng không khí đầm ấm này thật lâu…

Bữa cơm của gia đình em đã diễn ra như vậy đấy, giản dị nhưng không kém phần đầm ấm, vui vẻ. Em mong gia đình em sẽ có nhiều bữa cơm như vậy nữa, bởi em thấy những bữa cơm gia đình luôn là dịp để các thành viên gia đình thêm gắn bó với nhau hơn.



 



 

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng ký tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo