Có lẽ mùa đẹp nhất trong năm chính là mùa đông.
Thường, mùa đông thực sự thì phải từ tháng 11 (tức tháng 10 âm lịch) mới đến. Chúng ta dễ dàng cảm nhận nó từ chính không khí, cảnh vật. Sau một đêm mưa gió mạnh bạo như chưa từng được mưa. Thì sáng hôm sau, mùa đông chính thức về rồi.
PlayUnmute
Fullscreen
VDO.AI
Bầu trời mùa thu mới hôm qua còn trong vắt và cao vời vợi, nay đã trở nên nặng nề và xám xịt. Bầu không khí trở nên khô và lạnh buốt. Cảm tưởng như gió không chỉ thổi vào da vào thịt, mà đã thổi thẳng vào trong tâm can người đi đường. Cái rét khô của miền Bắc mới thực sự là cái rét quen thuộc. Đó là cái rét khiến cho nụ cười cũng trở nên thật là “đau đớn” bởi cái khô đang nẻ ra trên từng vân môi. Bàn tay, bàn chân cũng khô đến nhăn hết cả.
Không khí xuống thấp, mọi thứ đều trở nên lạnh buốt. Từ cái ghế, lan can, đến cả những quả táo trên bàn cũng thế. Thế nhưng, chính vào những ngày đông lạnh giá ấy, em lại tìm thấy những niềm vui riêng. Đó là cảm giác hạnh phúc khi cuộn mình trong chiếc chăn ấm áp. Là sự thích thú khi mặc lên mình những chiếc áo ấm thật to, thật dày. Là sự sung sướng khi được ăn một tô phở nóng, một củ khoai lang nướng thơm lừng. Dọc đường phố về đêm, thật dễ dàng để bắt gặp những đống lửa lớn, bên cạnh là những nhóm người tụ tập ăn đồ nướng, đàn hát, trò chuyện vui vẻ. Khung cảnh ấp áp tuyệt vời đấy, chỉ có mùa đông mới có thể đem đến.
Em yêu mùa đông lắm. Đến mức, khi người ta đang bận rộn tận hưởng vẻ đẹp mùa thu, thì em đã mong ngóng gió mùa đông thổi về. Nhưng có lẽ, chính vì mùa đông đến muộn nhất trong năm và có chút ngắn ngủi so với mùa hạ, nên nó mới tuyệt vời đến thế.