TẮM MƯA THỜI THƠ ẤU “Nhớ xưa hai đứa tắm mưa Tuổi lên năm tuổi mình chưa biết gì Tay cầm tay dắt nhau đi Sợ sấm chớp em ôm ghì lấy tôi"... Ngày còn nhỏ, mỗi bận cơn mưa mùa hè hối hả trút nước xuống là tôi cùng bọn trẻ trong xóm lại rủ nhau ra sân, ra đường tắm mưa. Cơn mưa mang theo làn nước lạnh làm cho đứa nào cũng đều cảm thấy mát mẻ, khoan khoái. Chúng tôi chạy tung tăng nô đùa từ ngõ trong ra tới tận xóm ngoài, nơi cũng có rất nhiều đứa trẻ trong làng cùng đi tắm mưa. Và lũ trẻ chúng tôi, trai cũng như gái trần truồng dầm mình tắm dưới cơn mưa mát lạnh, thích thú lạ lùng, ngày ấy vô tư lạ! Khi trời mưa, tất cả lũ trẻ từng nhóm một chơi đùa thỏa thích trong cơn mưa, cùng hát vang những câu ca dao nằm lòng: “Lạy trời mưa xuống, lấy nước tôi uống, lấy ruộng tôi cày, lấy đầy bát cơm” hoặc “Trời mưa thì mặc trời mưa, tôi không có nón, trời chừa tôi ra”. Chỉ có thế mà cơn mưa bất chợt luôn làm đám trẻ thơ chúng tôi mong đợi. Tắm đến khi thấy da ngón tay móp lại, hơi lành lạnh là cả lũ chia tay ai về nhà nấy theo lời dặn của má hoặc bà, vào nhà sẽ được má lau khô thân thể, mặc quần áo sạch, uống ly nước ấm. Chẳng có đứa nào tắm mưa mà phát bệnh, từ nhỏ đến lớn rất ít cảm cúm mới hay. Má dặn khi ra mưa hãy uống ngay một ngụm nước trong lành ấy, lấy tay xoa khắp cơ thể cho đều rồi mới chạy nhảy nô đùa, má chỉ cho tắm lúc đã qua vài cơn mưa lớn để cho bớt độc. Chẳng ai tắm vào cơn mưa đầu mùa, và cũng chẳng bao giờ hứng nước mưa lúc này cả. Những kiến thức cơ bản ấy tôi thuộc nằm lòng và dặn dò lũ em khi dẫn chúng hòa vào làn nước mưa trắng xóa, mát dịu trời hè nóng bỏng. Những khoảnh khắc tắm mưa chìm sâu vào tiềm thức của tôi và nhạt nhòa ẩn hiện về một tuổi thơ dễ thương, những đứa trẻ hàng xóm với những cái tên Tý, Tèo, Mến, Cún, Na... Chúng tôi vừa tắm mưa vừa chơi tạt lon, chơi chạy đua, chơi nhảy dây, rồng rắn lên mây thật vui, đầy ắp vô tư. Tắm mưa còn thể hiện tính cộng đồng, tập thể cao. Thuở ấy đứa trẻ trong xóm nào cũng biết nhau, dễ dàng chia sẻ, tâm tình khi cùng chờ mưa, tụ họp nô đùa, thương thương là vậy. Ngoài trời vẫn mưa nhạt nhòa. Bỗng dưng tôi thèm sống lại ngày xưa tung tăng trong cơn mưa thấm đẫm niềm vui tuổi thơ. Tất cả đã thay đổi. Ngồi ngắm trời mưa mà nhớ hoài vị nước mưa ngọt lành xa xưa, nhớ thuở tắm mưa đẹp như mùa xuân đã qua trong đời người lặng lẽ, bôn ba, buồn vui cũng đã thành kỷ niệm. Trong cuốn "nhật ký” tuổi thơ của cuộc đời tôi có hàng trăm, hàng ngàn kỷ niệm buồn, vui lẫn lộn, song với những buổi tắm mưa luôn gợi lại một khoảng sáng đặc biệt mỗi khi tôi mường tượng nhớ về tuổi thơ của mình… Tắm mưa ơi, nhớ lắm nào quên?