Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể lại một kỉ niệm với bạn bè hoặc gia đình

kể lại một kỉ niệm với bạn bè hoặc gia đình
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
100
0
0
Phúc Gaming
04/12/2021 06:31:10
+5đ tặng
Câu chuyện xảy ra cách đây hai tháng trước, nhưng mỗi lần nhớ lại, tôi lại cảm thấy mọi thứ như vừa mới xảy ra. Bởi vì đó là lần đầu tiên tôi có một trải nghiệm tuyệt vời như vậy.
 
Nhân dịp mùng 8 tháng 3, bố, tôi và em Thu đã quyết định sẽ tặng cho mẹ một món quà đặc biệt - đó là một bữa tiệc thịnh soạn do chính tay ba bố con tôi chuẩn bị. Tôi đã lên kế hoạch để nhờ cô Hòa - đồng nghiệp của mẹ giúp đỡ. Cô sẽ rủ mẹ đi mua sắm sau giờ làm để bố con tôi có thời gian chuẩn bị mọi thứ.
 
Buổi chiều hôm đó, sau khi tan học, tôi cố gắng về nhà thật sớm. Bố cũng đã xin công ty cho về sớm. Lúc về đến nhà, tôi thấy trên bàn đã có một bó hoa rất đẹp. Một bó hoa hồng nhung thật đẹp. Loài hoa tượng trưng cho tình yêu. Tôi thầm nghĩ khi nhận được bó hoa này chắc chắn mẹ sẽ rất hạnh phúc.
 
 
Sau khi dọn cất sách vở, tôi liền vào bếp giúp bố. Tôi phụ trách rửa rau, thái thịt và nấu cơm. Còn việc chế biến món ăn sẽ do đảm nhận. Em Thu phụ trách dọn lau dọn bàn ăn, chuẩn bị bát đũa. Hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua, ba bố con tôi đã hoàn thành những món ăn mà mẹ thích: sườn xào chua ngọt, đậu kho thịt, canh cá chua ngọt… Những món ăn hấp dẫn, đẹp mắt đã được dọn lên bàn. Ở giữa bàn còn là một lọ hoa hồng do chính tay tôi tự cắm. Sau khi làm xong hết mọi công việc, ba bố con tôi đều đồng ý với nhau rằng công việc quả nội trợ quả thật rất vất vả.
 
Đến bảy giờ tối, tôi nhắn tin báo cho cô Hòa mọi việc chuẩn bị đã xong. Khoảng mười lăm phút sau thì mẹ đã về đến nhà. Em Thu được giao nhiệm vụ đón mẹ. Khi mẹ bước vào bếp, bố đã cầm bó hoa hồng tặng mẹ. Lúc đó tôi nhìn thấy khuôn mặt của mẹ rất ngạc nhiên, kế tiếp là nụ cười hạnh phúc. Cả gia đình ngồi vào bàn ăn. Mẹ đã rất ngạc nhiên khi nghe tôi kể về quá trình nấu ăn của ba bố con. Chúng tôi cùng nhau ăn cơm thật vui vẻ, mẹ còn khen các món ăn rất ngon. Buổi tối hôm đó, gia đình tôi ngập tràn tiếng cười hạnh phúc.
 
Đó là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm công việc nấu ăn. Nhờ vậy mà tôi nhận ra mẹ đã vất vả như thế nào để nấu cho chúng tôi những bữa cơm ngon. Bởi vậy mà tôi cảm thấy thương và yêu mẹ nhiều hơn.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
baby
04/12/2021 06:52:39
+4đ tặng
Tuấn và em là đôi bạn thân chơi với nhau từ lúc mới học lớp 2 cho đến tận bây giờ. Vì vậy, chúng em đã có rất nhiều kỉ niệm cùng với nhau. Trong đó, kỉ niệm mà em nhớ rõ nhất chính là vào một ngày mưa hồi cuối năm lớp 3.
Hôm đó, là buổi tổng kết cuối năm học. Nhờ một năm học tập chăm chỉ, cố gắng hết mình, cả em và Tuấn đều đạt được thành tích học sinh giỏi. Giây phút cầm giấy khen và phần thưởng trên tay, chúng em vui sướng lắm. Mãi đến lúc về, trên khuôn mặt chúng em vẫn chưa ngừng cười lúc nào. Trên đường về nhà, vừa đi chúng em vừa trò chuyện vui vẻ về những kế hoạch cho hai tháng nghỉ hè sắp đến. Bỗng, tự nhiên trời tối sập lại, mây đen kéo đến âm u, báo hiệu một cơn dông sắp ập đến. Nhận ra điều đó, cả em và Tuấn đều cố lao nhanh về phía trước, để có thể kịp về nhà kẻo ướt mưa. Do cả hai đều không mang áo mưa nên càng cố gắng chạy thật nhanh hết sức mình. Tuy nhiên, vì còn cách nhà khá xa, nên khi chúng em về đến nhà thì trời đã lại đổ mưa. Dưới màn mưa to, cả em và Tuấn đều không có gì để che cả. Những phần thưởng vừa nhận được ở trường cũng thế. Vậy là chúng em đã cởi áo khoác, bọc chúng lại rồi ôm vào bụng, tránh bị ướt mưa. Và cứ thế, tiếp tục chạy về nhà. Về đến nơi, người chúng em ướt hết cả, nhưng những cuốn vở và tờ giấy khen thì vẫn “an toàn”. Khi đó, em nhìn Tuấn và cùng nhau cười lên khoái chí. Nhìn đứa nào cũng ướt nhẹp, trông thảm như chú gà mắc mưa. Thật may, là lần đó không ai trong chúng em bị ốm cả. Nếu không thì đây sẽ là một kỉ niệm có kết thúc buồn rồi.

Từ lần đó đến nay cũng đã gần hai năm trôi qua rồi. Nhưng niềm vui và cảnh vật của sự kiện ngày hôm đó em vẫn nhớ rõ. Mong rằng, dù thời gian trôi qua, thì tình bạn của em và Tuấn vẫn mãi giản dị và tuyệt vời như thế.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×