Khổ thơ thứ 5 chỉ có ba dòng nhưng lại chứa đầy hàm nghỉa sâu xa. Trong cả bài thơ tác giả đã 7 lần nhắc đến “bếp lửa “,riêng ở khổ thơ này ,”bếp lửa “đã chuyển hóa thành “ngọn lửa”.Đó là một sự chuyển hóa tự nhiên và hợp lí.Nói “bếp lửa”là nói đến vật hữu hình,cụ thể của mỗi gia đình ,gần gũi,thân quen với người dân Việt Nam ngàn đời nay và đặc biệt gắn bó với người bà ,gắn liền với thời thơ ấu của đứa cháu bên bà.Từ đó, rất tự nhiên, người cháu liên tưởng đến “ngọn lửa”vô hình .Ngọn lửa bây giờ không chỉ là hình ảnh bếp lửa cháy rực lên,mà quan trọng hơn ,đó là sự liên tưởng về những gì sâu xa: tấm lòng người bà !Đó là ngọn lửa lòng luôn ủ sẵn trong lòng bà là ngọn lửa của ý chí,của niềm tin được bà ấp ủ từ lâu.Bà cững chính là ngọn lửa thắp sáng niềm tin nơi cháu ,một niềm tin bất diệt ,dẫu trải qua bao vất vả nhọc nhằn bao hi sinh mất mát vẫn cứ cháy lên,sáng lên.(Ôi tình cảm của bà thật thiêng liêng!) câu này nhấn mạnh tình cảm của bà sự hi sinh của bà dành cho con cháu.