Nghỉ hè, cả gia đình em cùng đi biển. Trên đường đi, em háo hức và mong chờ lắm. Sau gần một tiếng đi qua những dãy nhà cao tầng liền kề san sát, trước mắt em hiện ra cả một khoảng không rộng lớn. Thế là em đã được đặt chân đến bãi biển xinh đẹp.
Bãi biển này thực sự vô cùng rộng lớn. Dù nheo mắt đến đâu cũng chẳng thể nhìn thấy được bờ bên kia. Phía trên cao, bầu trời trong xanh, điểm xuyết những đám mây trắng lớn bồng bềnh như những chiếc kẹo bông gòn ai thả lên đây. Phía dưới là nước biển xanh biêng biếc mà mát rượi. Mặt biển ồ ạt những con sóng tinh nghịch, rượt đuổi nhau dồn dập vào bờ mãi vẫn không thấy chán. Chúng kéo nhau vào bờ, va vào bãi cát, vỡ tan ra thành những mảng bọt trắng xóa. Bờ cát ở đây mịn lắm, dẫm lên chân cứ cảm giác bị hút xuống phía dưới. Đọc sách, người ta thường bảo ở biển có cát trắng, nhưng ở đây em thấy cát có màu vàng nhạt, và dường như chúng đang long lanh, phát sáng lên ở dưới ánh mặt trời. Dọc bờ biển, phía xa, có những rặng dừa xanh biếc, rì rào trong gió. Có cây còn đang ra trái, mang những trái dừa tròn đầy như đang ẵm một đàn con. Mỗi khi gió thổi qua, các tàu dừa lại phất phơ, như muôn cánh tay đang nhảy múa theo vũ điệu ngàn đời nay vẫn nhảy. Phía xa xa, lác đác vài cánh chim đang bay lượn tự do, đôi khi lại kêu lên vài tiếng lảnh lót.
Trên bờ cát, diễn ra rất nhiều hoạt động thú vị. Có người thì nằm tắm nắng, có người chơi trò xây lâu đài cát, có người đánh bóng chuyền, có người thì tranh thủ tạo dáng chụp ảnh… Nhưng vui nhất thì đương nhiên vẫn là xuống biển rồi. Ngay khi khởi động xong, em chạy ào xuống biển, sung sướng cảm nhận dòng nước mát lạnh bao quanh cơ thể mình. Vẫy vùng trong làn nước biển, em cảm thấy bao mệt nhọc tan đi hết. Ngoài bơi lội, em còn được theo bố ra lặn ở bãi san hô. Ngắm nhìn những san hô nhiều màu sắc cùng những chú cá nhỏ tung tăng bơi lội, em cảm thấy thật là kì diệu.
Cuối ngày, mãi khi đã lên xe để trở về nhà, lòng em vẫn bịn rịn mãi. Mong sao, thật nhanh đến ngày lại được đi biển cùng gia đình.