Quê hương là nơi tôi được sinh ra, là nơi tôi cất tiếng khóc chào đời. Quê hương chính là nơi chôn nhau cắt rốn, là nơi lưu giữ những kỉ niệm tuổi thơ. Dưới bóng tre làng, quê hương dài đằng đẵng như cất giấu vô vàn niềm suy tư, tràn trọc. Nhờ có quê hương, những góc trời tuổi thơ của chúng tôi đã được mở rộng, quê hương lưu giữ lại những buổi trưa hè, những hôm cởi trần tắm mưa với những đứa bạn cùng trang lứa. Trong tâm hồn tôi, không nơi đâu đẹp bằng quê hương tôi cả, không vị trí nào có thể thay thế quê hương trong trí nhớ của tôi. Quê hương ai không nhớ đến sẽ không lớn nổi thành người, quê hương theo tôi từ những tiếng ''oe...oe''' đến khi tôi dần lớn lên và trưởng thành, quê hương vân luôn bên cạnh và theo dõi từng bước chân trên cuộc đời tôi. Đố ai hiểu được cảm giác của tôi, quê hương tôi có cánh cò bay lả, có nhịu điệu dân dã, có cánh đồng bát ngát. Đủ như vậy, tôi đã mừng lắm rồi! Ôi Quê hương ơi? Những đàn chim tung cánh bay mãi chẳng hết được! Những con đường làng dài thấm sâu trong lòng tôi, bước chân tôi đến trường được in lại và phai dần theo năm tháng. Một con sông quê diệu kì êm ả, mặt nước êm đềm và xung quanh thật tĩnh mịch. Một cảm giác khó tả đối với tôi, quê hương là tất cả, là bao la và là những kí ức tràn ngập niềm vui.
∘ Cụm danh từ: một con sông
∘ Cụm tính từ: dần lớn lên