Tạo hóa đã ban tặng cho con người một món quà vô cùng đặc biệt chính là bốn mùa với khung cảnh thiên nhiên, thời tiết… khác nhau. Trong bốn mùa xuân, hạ, thu, đông ấy, em yêu nhất chính là mùa thu ngọt ngào.
Mùa thu đến bằng những cơn gió heo may se se lạnh, những cơn gió chẳng hề lạnh lẽo như cơn gió bấc mùa đông, không quá nóng nực như những cơn gió giữa trưa hè, chỉ đủ khiến người ta khoác một chiếc áo dài tay mỏng mà thôi. Nắng thu dịu ngọt, vàng rực như mật ong trải dài khắp muôn nơi. Bầu trởi trong xanh nhẹ nhàng với những đám mây trắng lững lờ trôi, trông như những chú cừu đang tung tăng gặm cỏ vậy. Mùa thu không có những cơn mưa rào mau tới mau đi, cũng chẳng có những cơn mưa phùn chẳng đủ làm ướt áo ai, dường như bầu trời trong trẻo ấy cứ thế tồn tại mãi suốt một mùa thu.
Mùa thu chính là mùa tựu trường. Học sinh khắp nơi tạm biệt kì nghỉ hè, tiếp tục khoác tấm áo trắng tinh lên mình, cặp sách trong tay cùng nhau tới trường, gặp lại bạn bè, thầy cô sau 2 tháng xa cách. Trên đường, người người tấp nập đi lại, tiếng cười nói rộn rã khắp không gian. Mùa thu còn là mùa của hoa cúc. Những bông cúc vàng như nắng thu nở rộ khắp vườn nhà, ngoài chợ bày bán đủ những bông hoa to nhỏ khác nhau. Hương hoa nhẹ nhàng theo gió đi thật xa, thật xa, khiến lòng người bâng khuâng thương nhớ.
Em yêu nhất chính là mùa thu. Mỗi năm, em đều chờ mong nhất thời điểm này để lại được đến trường, được ngắm nhìn khung cảnh tươi đẹp đắm chìm trong nắng vàng nơi mình sống.