Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Biểu cảm về ngôi trường THCS mà em đang học

2 trả lời
Hỏi chi tiết
661
1
0
Nguyễn Thành Trương
09/10/2018 19:50:56
Có lẽ tôi đã yêu ngôi trường này từ ngày tôi bước vào cánh cổng lớp bảy đây.. Mới đây thôi không dài nhưng bao nhiêu đó đã làm cho tôi luôn ghi sâu kỉ niệm bên ngôi trường này. Những kỉ niệm hằng sâu trong tim kí ức tuổi học trò tôi, biết khi nào nó sẽ rời xa tôi, nếu một ngày tôi nhỡ quên nó thì tôi không là đứa con ngoan của ngôi trường yêu dấu ấy.....!

Chẳng có ai mà không có kỉ niệm bên ngôi trường của mình ... chỉ trừ khi những bạn tuổi hồng bất hạnh không được đi học. Thật thương cho số phận của họ, họ luôn ước mơ một ngày đến trường vui đùa , luôn muốn ngôi trường là ngôi nhà thứ hai của mình , coi thầy cô như cha mẹ. Thế mà tại sao giờ đây có một ít người không coi trọng thầy cô ngôi trường mình .. phải chăng điều đó khó làm hay sao? Nó có quá khó không? - tôi tự hỏi . Không đâu các bạn ạ! Hãy thử một lần dù một lần để yêu thương thầy cô, ngôi trường thì bạn sẽ thấy mình thay đổi hoàn toàn . Cảm giác được ở trường thật sự rất thú vị. Bên ánh nắng sân trường từng nụ cười rạng rỡ , hồn nhiên trên gương mặt thanh thoát của những cô cậu học trò nhỏ làm sân trường thêm rộn rã . Từng hàng ghế đá thân thương chan chứa kỉ niệm phượng hồng với tà áo dài duyên dáng đỗi thướt tha của sinh viên Việt Nam làm tôi đỗi tự hào . Ngôi trường đã để lại ấn tượng lớn cho tôi còn thầy cô thì tôi không thể bao giờ quên được. Nhớ những ngày thầy đã dạy cho tôi từng chút một, một nguời thầy bao dung nhân ái , đôi lúc nghiêm nghị nhưng ai biết đâu thầy đã khó nhọc sương phai. Còn các cô luôn quan tâm học trò nhỏ như chúng tôi , yêu thương từ ánh mắt trìu mến kia. Họ đã làm cho tôi thêm cảm xúc lân lân khó tả , làm sao biết đến bao giờ tôi mới có thể đền đáp công lao to lớn giáo dục chúng tôi. Tôi mãi khắc ghi những dấu ấn sâu đậm bên ngôi trường thân thương này.

Người ta thường ví thời gian như dòng sông trôi, nó cứ trôi mãi trôi mãi chẳng có bến dừng. Và tình yêu của tôi dành cho ngôi trường cũng thế nó sẽ mãi không bao giờ hết. Dẫu các bạn xem ngôi trường của mình như thế nào chứ riêng tôi tôi xem ngôi trường như ngôi nhà thứ hai của chúng tôi . Một ngôi trường luôn dang rộng đón nhận các đàn con thân yêu, những đứa con ngây thơ của tuổi mới lớn, những đứa con còn bộc trực cần những người cha người mẹ dạy dỗ. Ngôi trường đã là ngôi nhà thứ hai thì những người thầy, người cô như cha mẹ của chúng tôi. Họ lúc nào cũng tận tụy bên những trang giáo án. Những trang giáo án chứa bao tâm quyết, hi sinh của những bậc làm cha mẹ nơi đây dành cho chúng tôi. Tôi không biết trường các bạn ra sao nhưng ngôi tường của chính tôi đang học thì tôi yêu quý nhất. Yêu mái trường ngói đỏ lung linh, yêu hàng phượng vĩ thắp sáng tuổi học trò, yêu thầy cô, bạn bè quí mến.

Tôi vẫn nhớ như in cái ngày tôi đặt chân vào ngôi trường này, tất cả, tất cả dường như lạ lẫm. Tôi cũng như các bạn khác thôi, đôi lúc rụt rè , sợ hãi có lúc còn nép sau lưng người thân. Dần năm tháng trôi qua tôi càng thấy ngôi trường rất thân thương, luôn yêu thương chúng tôi, yêu các đàn con bé nhỏ, ngây thơ.

Tôi vẫn thường tự hỏi: " Tại sao thầy cô lại luôn mang đến cho chúng em tất cả kiến thức mà thầy cô có được" . Đến bây giờ tôi mới hiểu được thầy cô luôn muốn chúng tôi thành tài, luôn mong chúng tôi nên người giữa biển đời mênh mông rộng lớn. Một biển đời còn lắm chông gai, gian khổ, đang cần những đôi tay của thầy cô dìu dắt trên con đường lạ lẫm kia. Con đường ấy đang ở tương lại và tôi sẽ mãi hướng về nơi ấy , một nơi hy vọng cho tương lai tốt đẹp.

Giờ đây không gì sánh bằng đi học cả. Tôi đã học được rất nhiều điều ở ngôi trường này. Tôi được bạn bè quý mến , được thầy cô yêu thương , quan tâm tôi rất nhiều , nhưng người muốn chúng tôi thành đạt là ngôi trường và thầy cô đây. Thầy cô ơi biết đến khi nào con mới đền đáp được công ơn của các thầy cô dành cho con. Điều ấy con luôn khắc ghi trong tim của con , dù mai này thời gian cứ trôi mãi , cuộc sống và chính con sẽ đổi thay nhưng con vẫn luôn khắc ghi sâu công lao của thầy cô. Công lao to lớn nhường nào. Bây giờ con mới biết rằng dù có dùng tiền để đền đáp công ơn của thầy cô thì cũng chỉ là vô nghĩa mà thôi. Nếu một ngày tôi nhỡ quên đi kỉ niệm bên ngôi trường , tôi có dùng tiền đền đáp thì có lẽ cũng chỉ là vô dụng thôi. Nhưng điều ấy sẽ không xảy ra đối với tôi, tôi luôn luôn mãi ghi nhớ về ngôi trường này . Ngôi trường thân yêu ơi con mong sao trường sẽ mãi dang rộng cánh cổng để đón các đàn con thân yêu, những người con còn ngây thơ bộc trực của tuổi mới lớn. Trường sẽ mãi là trường này đây , một ngôi trường đang ở trước mắt con, ngôi trường thân thương , luôn yêu các đàn con nhỏ. Thầy cô ơi , thầy cô cũng mãi là người dìu dắt mang đến cho chúng con kiến thức rộng mở đưa con đến tương lai còn xa kia ấy. Nơi được gọi là bờ bến tương lai.

Tôi nguyện làm đứa con ngoan của trường những biết là sẽ không thể nào được thế. Những con chỉ mong một điều rằng trường thân yêu ơi hãy luôn dang rộng vòng tay đón những đứa con thân yêu , mới lớn . Luôn đưa đàn con đến bờ bến tương lai rộng mở tri thức .Con mãi khắc ghi sâu kỉ niệm bên trường yêu dấu. Tôi sẽ không bao giờ quên một kỉ niệm vô giá không có vậ giá trị nào sánh bằng.Trường tôi là thế đấy , tôi yêu trường tôi lắm......!

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Chú Gấu Phê Pha
09/10/2018 19:52:16
Hôm nay trở về trường, hòa mình vào bầu không khí náo nức và tưng bừng của ngày lễ, những cảm xúc, hoài niệm trong em về bốn năm gắn bó với ngôi trường Gò Vấp chợt hiện về từ một miền ký ức. Hình ảnh quen thuộc của cánh cổng cũ kỹ, cây điệp già, gốc phượng, cột cờ cùng di ảnh Bác… đã khơi gợi lên những cảm xúc trong em, chúng hiện về thật mới mẻ và tinh khôi, hệt như em vẫn đang ngồi đây đó trên sân trường, vẫn là một cậu học trò nhỏ được dạy dỗ, chở che trong vòng tay yêu thương của các thầy cô – những cảm xúc thật khó diễn tả bằng lời.
Thấm thoắt đã hơn bốn năm trôi qua, ngày nào em còn là một cậu bé lớp Sáu mới bước chân vào trường, bỡ ngỡ, rụt rè, giờ đã trưởng thành hơn, đã đạt được nhiều ước mơ mà em ấp ủ. Bốn năm với những tháng ngày miệt mài học tập, rèn luyện, bốn năm nếm trải những thất bại, những vấp ngã đầu đời, và cũng biết đến hương vị ngọt ngào của thành công, biết tận hưởng niềm vui thành quả sau quá trình dài cố gắng, nỗ lực. Trong suốt thời gian đó, mái trường đã là nơi em dần trưởng thành hơn, là mái nhà nhỏ chan chứa bao tình yêu thương, nơi đó có sự chăm sóc, dạy bảo của thầy cô, có vòng tay thân thương của bạn bè.Và hơn hết, đó là nơi em đã gắn bó bốn năm-những ngày tháng đong đầy xúc cảm yêu thương.
Hôm nay, nhân dịp 90 năm thành lập trường, em muốn nhắn gửi với tất cả mọi người rằng: “Em rất tự hào vì đã là một học sinh trường Gò Vấp”. Tự hào không chỉ vì truyền thống bề dày lịch sử của trường, vì những thành tích mà nhà trường đạt được, mà hơn thế nữa, như con cái tự hào về cha mẹ, như học trò tự hào về thầy cô, em tự hào về trường vì đây là nơi quá đỗi gắn bó, yêu thương – nơi ươm mầm và chắp cánh cho bao hoài bão, mơ ước của chúng em gần tới hiện thực.
Những ước mơ của cậu học trò lớp Sáu đam mê môn toán ngày nào, đã dần lớn lên theo ngày tháng. Mái trường là nơi nuôi dưỡng, là dòng sữa ngọt nuôi lớn những ước mơ ấy- nơi đó có thầy cô dìu dắt, nâng đỡ; có những anh chị với những thành tích rực rỡ tạo động cơ học tập cho đàn em; có những người bạn cùng chung niềm đam mê, chí hướng học tập.Và có lẽ, tự hào đơn giản chỉ vì trường đã trở thành một phần trong những ký ức tuyệt vời của tuổi thơ. Tự hào vì đó là những gì gần gũi, cụ thể nhất với bản thân, vì đó là nơi mình có thể tìm thấy chỗ dựa khi thất bại, tìm thấy người cùng tận hưởng niềm vui chiến thắng khi thành công.
Các em học sinh thân mến, ngay từ giờ hãy biết yêu quý và tự hào về mái trường nơi các em đang học tập. Bởi lẽ, đó chính là biểu hiện của người học sinh có đạo đức, đó là động lực giúp các em đạt được những thành tích cá nhân, tô điểm thêm cho vườn hoa thành tích nhà trường. Và bởi lẽ, biết yêu quý và tự hào về mái trường là cơ sở hình thành lòng yêu đất nước, yêu Tổ quốc sau này.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư