Bài 4:
Bác Hồ là vị cha già của dân tộc, Người luôn quan tâm đến mọi mặt của đời sống con người kể cả những việc nhỏ nhặt nhất. Mỗi dịp Tết đến Xuân về, nhà nhà người người đều nô nức đón xuân, ai ai cũng đều nghĩ đến lời Bác đã dặn:
- “Mùa xuân là tết trồng cây
- Làm cho đất nước càng ngày càng xuân”
Câu nói của Bác đã gieo vào lòng người đọc nhiều suy ngẫm. “Xuân” trong câu thơ đầu tiên là mùa xuân của đất trời, là mùa thuộc về thế giới tự nhiên, còn “xuân” trong câu thơ tiếp theo lại là mùa xuân của sức sống mãnh liệt, của sự trẻ trung nơi lòng người hay trong lòng Tổ quốc? “Tết” ở đây không phải là cái Tết nguyên đán ta đón mỗi dịp năm mới đến, mà dung cách nói ẩn dụ, bác đặc biệt nhấn mạnh mùa xuân, mọi người cùng nhau trồng cây vui như Tết. Bằng cách nói hình ảnh, kết hợp với những câu thơ rất mộc mạc, giản dị, tự nhiên, Bác đã nhắc nhở mọi người rằng hãy trồng cây xanh để tô đẹp cho đất nước, để gìn giữ vẻ đẹp xuân sắc cho tổ quốc ngày nay.
Mùa xuân là mùa thích hợp để trồng cây, vì đó là mùa trăm hoa đua nở, chồi non lộc biếc thi nhau nảy mầm. Mùa xuân là khi cơn gió trời thổi nhẹ làm rung rinh từng ngón cỏ, là cái nắng nhẹ nhàng xua tan hơi lạnh và gọi các mầm cây cùng đứng lên tận hưởng và làm đẹp cuộc sống. Cho nên không phải ngẫu nhiên mà Người chọn mùa xuân là mùa của việc trồng cây. Thiên thời, địa lợi, cây cối sinh sôi trong những tháng ngày này mới mang một sức sống mãnh liệt vô cùng. Cây xanh là lá phổi của thiên nhiên, nó giúp ta điều hòa không khí, hấp thụ thán khí và nhả ra dưỡng khí khiến bầu trời của ta thanh sạch hơn. Cây xanh ở đầu những con nước lớn sẽ ngăn chặn lũ mỗi khi mùa mưa về, tránh nguy cơ sạt lở và xói mòn đất đai. Không những vậy, trồng cây còn là việc tô điểm cho sắc xanh của đất nước, khoác lên một bộ cánh mới đầy tươi trẻ cho tổ quốc thân yêu. Vì vậy, trồng cây là việc của muôn nhà, của muôn người.
Bác Hồ nói, mùa xuân là “Tết trồng cây”, không đồng nghĩa với việc chúng ta chỉ trồng cây vào những ngày tết mà trong cả mùa xuân ta cần trồng cây. Chữ “Tết” gợi nên một không khí sôi động, vui vẻ, khiến công việc trồng cây vốn mang đầy ý nghĩa bỗng trở nên vui vẻ như một hội xuân. Và từ ấy, ta lại có thêm một truyền thống mới, phong tục trồng cây trong mỗi dịp tết đến xuân về. Bác nói rõ mục đích của việc trồng cây là điểm tô cho đất nước để đem lại sinh khí cho một vùng đất vốn có truyền thống lâu đời. Thời gian trôi đi, đất nước ngày một hiện đại, những nhà máy mọc lên như nấm cũng đồng nghĩa với việc bầu không khí của ta đang bị ô nhiễm nặng nề. Vì vậy, trồng cây xanh không chỉ là để làm đẹp, mà còn để giữ gìn cho sự trong sạch của trời đất, để đem lại một luồng sinh khí vĩnh cửu, đem lại sức sống và mùa xuân mãi mãi cho dân tộc. Thế mới đấy vị chủ tịch kính yêu của chúng ta biết nhìn xa trông rộng cỡ nào. Không chỉ có ý nghĩa với lúc bấy giờ mà cho cả hôm nay và mai sau nữa, câu nói và lời dạy của Bác vẫn còn nguyên giá trị nhận thức cho cả một lớp người.
Câu thơ của Bác đã đề ra yêu cầu và trách nhiệm của mỗi người, đặc biệt là lớp trẻ chúng ta rằng phải biết trồng cây gây rừng để gìn giữ sự trong lành, bảo vệ môi trường sống. Bài học ấy, lời nhắc nhở ấy sẽ âm vang mãi trong lòng người đọc như một bức thông điệp sống có ý nghĩa ngàn đời.