a)
- Đây là lời của ông họa sĩ nói với anh thanh niên
- Cụm từ " ba chúng ta " dùng để chỉ ông họa sĩ, cô kĩ sư và anh thanh niên
- Ngoài "lúc 1h sáng chon von trên cao" anh còn phải làm việc lúc 4h sáng,11 trưa và 7h tối
=> Điều đó cho thấy anh là một người làm việc rất khoa học , tỉ mỉ,nghiêm túc và có tinh thần trách nhiệm cao : Dù làm việc một mình trên đỉnh núi cao 2600 mét, không có ai giám sát nhưng anh vẫn luôn tự giác , tận tuỵ suốt mấy năm ròng rã và báo "ốp" đúng giờ.Phải ghi và báo về nhà trong mưa tuyết lạnh cóng ,gió lớn và đêm tối lúc 1h sáng nhưng anh vẫn không ngần ngại.
b)
* Anh thanh niên không nghĩ mình là người cô độc nhất thế gian, bởi vì:
- Anh nghĩ là : "Một mình thì anh bạn trên trạm đỉnh Phan-xi-păng ba nghìn một trăm bốn mươi hai méy kia mới một mình hơn cháu"
- Anh yêu nghề và say mê công việc của mình đến mức :
+ "Khi ta làm việc, ta với công việc là đôi"
+ "Công việc của cháu gian khổ thế đấy,chứ cất nó đi,cháu buồn đến chết mất."
* Còn khi nhắc đến nỗi thèm người thì anh ấy nói : "Còn người thì ai mà chả "thèm" hở bác?"