Vào một tối mùa xuân, khi đang đi dạo thưởng thức những thứ tuyệt vời của mùa xuân, thì đi qua cánh cửa nhà của anh chủ Út Gà, mình thấy có một cuộc tranh luận nảy lửa. Do vậy, mình đã đứng chứng kiến từ đầu đến đuôi câu chuyện...
Cuộc tranh luận đó có ba "đạo phái": nhóm ăn Tết, nhóm chơi Tết và nhóm học Tết
"Phái" đầu tiên lên tiếng:
Chị em nhà Bánh mứt chúng tôi ( đại diện nhóm ăn Tết ) cất tiếng cao giọng: Đã nói đến Tết thì quan trọng nhất là phải ăn, ăn phải đặt lên hàng đầu. Bao nhiêu là thịt mỡ dưa hành, tội gì không ăn cho no, cho sướng. Dòng dõi tổ tiên nhà ăn chúng tôi luôn sẵn sàng phục vụ. Tôi khẳng định năm nay cậu chủ Út Gà sẽ được ăn uống no say như mong đợi.
"Phái" thứ gồm chị Lô tô, anh bài Tây, thím Cá ngựa lên tiếng quả quyết:
Chúng tôi đại diện cho nhóm chơi Tết nói cho mọi người biết nhé, ngày Tết mà ăn nhiều thì có khác gì con heo. Phải đi chơi cho thư thỏa đầu óc, chơi cho sướng, cho phê thì cậu chủ Út Gà mới mê chứ. Nói như các chị thì chả khác nào đổ thóc giống ra nhà.
Bác Toán Anh 6, chị Ngữ văn 6 cùng các chị em ê-ke, compa, thước kẻ,..."Phái" thứ ba lên tiếng khá nghiêm túc:
Chúng tôi nói cho các anh các chị biết cho sáng mắt ra nhé. Đúng là ăn, chơi Tết là quan trọng, nhưng học mới là quan trọng nhất. Không nhắc cậu chủ học có mà qua tết bánh chưng lấp hết óc rồi chả nghĩ được cái gì, thành ra lú à.
Nghe xong cuộc trò chuyện, chạy về nhà. Vừa chạy vừa cười khành khạch. Hộc tốc về nhà ngủ để mai có chuyện kể cho mấy bạn chứ.
---------------------hết--------------------=)))))))