Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Em đã từng làm một món quà rất đặc biệt tặng người thân. Khi nhận người đó rất ngạc nhiên và xúc động. Em hãy kể lại câu chuyện ấy

3 trả lời
Hỏi chi tiết
8.975
31
23
Nguyễn Đàm Linh
02/09/2018 22:02:15
Hôm đó là thứ 5, ngày sinh nhật của bạn tôi. Tôi vốn là người rất lạnh lùng, vô cảm nhưng nhờ tình cảm ấm áp của cậu bạn thân, tôi đã dần thay đổi được tính nết, trở thành người hay cười, hay nói. Từ đầu năm lớp 6, khi vào năm học mới, tôi sở dĩ là từ trong nông thôn ra thành phố học. Các bạn ở lớp không thường xuyên nói chuyện với tôi, trừ khi học nhóm, bắt buộc phải nói thì các bạn mới nói. Vì không có bạn bè nên tôi cũng không có lí do để hiền lành, thân thiện với bọn họ. Ngày ngày cứ thế trôi qua, mấy đứa bạn tưởng tôi từ trong làng quê ra nên chả biết gì, chỉ số IQ cũng cực thấp. Nhưng họ đâu nghĩ được nhiều, chưa từng nghĩ tới việc tôi là một học sinh giỏi đứng trong top đầu của tập thể lớp. Cái ngày tôi được cô giáo chủ nhiệm tuyên dương trước lớp vì có thành tích học tập xuất sắc thì mấy đứa con gái cứ lẽo đẽo theo sau tôi, nịnh tôi cho chúng chép bài tập về nhà, bài kiểm tra. Mấy đứa con trai cũng suốt ngày đến gần làm phiền tôi vào giờ ra chơi. Cũng chỉ tại mấy thằng con trai chạy theo tôi nên con gái trong lớp cả ngày chỉ biết đùn đẩy tôi tỏ tình hộ chúng nó, nhưng kết quả... bọn con trai đâu có thích mấy đứa con gái đó. Thiệt tình tôi cũng ghét bọn con gái và bọn con trai lắm, toàn là mấy đứa giả tạo. Khi chưa tìm hiểu rõ con người người khác đã vội nói người ta là không có kiến thức, đứa nhà quê. Lúc người ta chỉ thay đổi 1 tẹo thôi đã quay ngược 360o. Chỉ có duy nhất một người con trai không giống bao đứa khác, bạn ấy có vẻ ngoài còn băng giá, lạnh lẽo hơn tôi. Rất ít khi tôi thấy bạn ấy cười. Kết quả học tập của bạn ấy cũng rất cao, đứng thứ 3 của lớp. Bạn tên Quang, một bạch mã hoàng tử trong lớp tôi. Bao nhiêu đứa con gái muốn kết thân với cậu ta nhưng không được như ý. Trưa hôm đó, tôi ra đằng sau vườn trường, trồng một cây hoa hồng. Trường tôi đã cấm không được trồng bất cứ thứ gì ở vườn nhưng tôi đã lén trồng, ai dè Quang là người đã phát hiện ra. Cậu ta đến chỗ cây hoa, hỏi tại sao lại trồng trong trường thì tôi trả lời: "Tớ không có chỗ để trồng nên mới lén trồng ở đó, nếu cậu muốn mách cô thì đi mách luôn đi". Tưởng cậu ta đáp lại thế nào, vậy mà chàng hoàng tử lạnh lùng lại nói ra câu:" Ai thèm mách cậu, tôi không có thời gian để lên phòng hội đồng nói mấy chuyện vớ vẩn này." Hóa ra cậu ta cũng không phũ như lời đồn mà lại có sự ấm áp trong câu nói. Mấy ngày sau đó, cậu ta rất hay chủ động nói chuyện với tôi, chúng tôi đã trở thành đôi bạn thân thiết nhất trong lớp. Thứ 5, ngày sinh nhật thứ 13 của Quang. Tôi đã chuẩn bị cho chàng hoàng tử một chiếc cặp rất đáng yêu, giống y chiếc cặp của tôi (cặp đôi). Vào ngày sinh nhật, tôi tặng nó cho Quang. Cậu ấy nói, sau này khi nào đến sinh nhật của tôi, chàng bạch mã hoàng tử sẽ tặng tôi 1 đôi giày thể thao mà tôi rất thích. Tình cảm bạn bè của chúng tôi ngày càng tốt hơn. Tôi đã và đang mong thứ gọi là bạn thân sẽ hợp với hai chúng tôi.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
17
32
Yến Yến
11/09/2018 08:48:28
Hôm đó là thứ 7, ngày sinh nhật của 1 người bạn lớp tôi . Tôi vốn là người rất khó tính , vô cảm nhưng nhờ tình cảm ấm áp của người bạn ấy, tôi đã dần thay đổi được tính nết, trở thành người hay cười, hay nói. Từ đầu năm lớp 5, khi vào năm học mới, tôi sở dĩ là từ trong nông thôn ra thành phố học. Các bạn ở lớp không thường xuyên nói chuyện với tôi, trừ khi học nhóm, bắt buộc phải nói thì các bạn mới nói. Vì không có bạn bè nên tôi cũng không có lí do để hiền lành, thân thiện với bọn họ. Ngày tháng cứ thế trôi qua, mấy đứa bạn tưởng tôi từ trong làng quê ra nên chả biết gì, chỉ số IQ cũng cực thấp. Nhưng họ đâu nghĩ được nhiều, chưa từng nghĩ tới việc tôi là một học sinh giỏi đứng trong top đầu của tập thể lớp. Cái ngày tôi được cô giáo chủ nhiệm tuyên dương trước lớp vì có thành tích học tập xuất sắc thì mấy đứa con gái cứ lẽo đẽo theo sau tôi, nịnh tôi cho chúng chép bài tập về nhà, bài kiểm tra. Mấy đứa con trai cũng suốt ngày đến gần làm phiền tôi vào giờ ra chơi. Cũng chỉ tại mấy thằng con trai chạy theo tôi nên con gái trong lớp cả ngày chỉ biết đùn đẩy tôi tỏ tình hộ chúng nó, nhưng kết quả... bọn con trai đâu có thích mấy đứa con gái đó. Thiệt tình tôi cũng ghét bọn con gái và bọn con trai lắm, toàn là mấy đứa giả tạo. Khi chưa tìm hiểu rõ con người người khác đã vội nói người ta là không có kiến thức, đứa nhà quê. Lúc người ta chỉ thay đổi 1 tẹo thôi đã quay ngược 360o. Chỉ có duy nhất một người con trai không giống bao đứa khác, bạn ấy có vẻ ngoài còn băng giá, lạnh lẽo hơn tôi. Rất ít khi tôi thấy bạn ấy cười. Kết quả học tập của bạn ấy cũng rất cao, đứng thứ 3 của lớp. Bạn tên Quang, một bạch mã hoàng tử trong lớp tôi. Bao nhiêu đứa con gái muốn kết thân với cậu ta nhưng không được như ý. Trưa hôm đó, tôi ra đằng sau vườn trường, trồng một cây hoa hồng. Trường tôi đã cấm không được trồng bất cứ thứ gì ở vườn nhưng tôi đã lén trồng, ai dè Quang là người đã phát hiện ra. Cậu ta đến chỗ cây hoa, hỏi tại sao lại trồng trong trường thì tôi trả lời: "Tớ không có chỗ để trồng nên mới lén trồng ở đó, nếu cậu muốn mách cô thì đi mách luôn đi". Tưởng cậu ta đáp lại thế nào, vậy mà chàng hoàng tử lạnh lùng lại nói ra câu:" Ai thèm mách cậu, tôi không có thời gian để lên phòng hội đồng nói mấy chuyện vớ vẩn này." Hóa ra cậu ta cũng không phũ như lời đồn mà lại có sự ấm áp trong câu nói. Mấy ngày sau đó, cậu ta rất hay chủ động nói chuyện với tôi, chúng tôi đã trở thành đôi bạn thân thiết nhất trong lớp. Thứ 7, ngày sinh nhật thứ 10 của Quang. Tôi đã chuẩn bị cho chàng hoàng tử một chiếc cặp rất đáng yêu, giống y chiếc cặp của tôi (cặp đôi). Vào ngày sinh nhật, tôi tặng nó cho Quang. Cậu ấy nói, sau này khi nào đến sinh nhật của tôi, chàng bạch mã hoàng tử sẽ tặng tôi 1 đôi giày thể thao mà tôi rất thích. Tình cảm bạn bè của chúng tôi ngày càng tốt hơn. Tôi đã và đang mong thứ gọi là bạn thân sẽ hợp với hai chúng tôi.
35
29
Yoobi Lee
20/09/2018 18:15:18
Bài làm
Đối với mỗi người, ngày sinh nhật luôn là ngày quan trọng. Đó là ngày bạn cất tiếng khóc chào đời, và là ngày gia đình bạn đón một thành viên mới. Vào ngày sinh nhật ai cũng thích được tặng quà và được nhận những lời chúc tốt đẹp từ gia đình, người thân, bạn bè. Năm nay tôi đã 14 tuổi, đã trải qua 14 sinh nhật, nhưng thực sự những cảm xúc trong tôi vẫn còn đọng lại vào ngày sinh nhật năm tôi học lớp 3.
Tôi xa bố mẹ từ nhỏ, cũng vì điều kiện gia đình khó khăn. Tôi ở với bà ngoại, bà là người chăm lo cho tôi từng ngày, từng bữa ăn, giấc ngủ. Mặc dù nhớ bố mẹ lắm nhưng luôn có bà ở bên nên tôi cũng được an ủi phần nào. Tôi còn nhớ năm học lớp 3, tôi thấy mình cũng người lớn hơn những bạn cùng lứa tuổi, cũng bởi vì tôi phải tự lập. Hồi đó, thỉnh thoảng bố mẹ hay gửi quà Hà Nội về cho tôi, nào là quần áo mới, sách vở mới, tôi thích lắm! Tôi là con gái nhưng cũng không thích chơi đồ chơi như các bạn cùng lứa tuổi, thứ tôi thích nhất chỉ là một con búp bê để tôi có thể thường xuyên may quần áo cho nó mặc. Sở thích của tôi là khâu vá chứ không phải tôi thích búp bê đâu.Tôi đã từng ước giá như mẹ tặng tôi con búp bê vào ngày sinh nhật thì tôi sẽ vui biết nhường nào. Nghĩ vậy thôi chứ tôi cũng không dám nói với ai, bởi tính tôi cũng không thích đòi hỏi. Dần dần, đến ngày sinh nhật tôi, bố mẹ tôi vẫn gọi điện chúc mừng sinh nhật tôi như mọi lần và bà tôi thì mua chút hoa quả, bánh kẹo về nhà để tôi mời các bạn hàng xóm sang chung vui. Đến 9h tối, khi các bạn và tôi đang nói chuyện rôm rả thì bà ngoại tôi bỗng nhiên đi vào buồng ngủ lấy ra một cái hộp rất to. Tôi và các bạn đã ồ lên một tiếng rất lớn và thi nhau hỏi bà “Bà ơi, hộp gì đây ạ?”. Bà tôi đã chậm rãi trả lời. Đây là quà sinh nhật bố mẹ gửi cho tôi từ Hà Nội về. Tôi thực sự rất bất ngờ và sung sướng bóc hộp quà ấy. Và càng ngạc nhiên hơn khi trong chiếc hộp ấy là một con búp bê vô cùng dễ thương, tôi đã hét lên vì sung sướng. Tôi hỏi bà ngay “Bà ơi, sao bố mẹ cháu biết cháu thích búp bê ạ?”. Bà nói với tôi: “Có một lần, cháu ngủ mơ nói là: Bố mẹ ơi, con thích búp bê chứ không thích quần áo đâu”. Lúc đó bà chưa ngủ, nên khi mẹ gọi điện cho bà hỏi cháu thích được tặng gì vào ngày sinh nhật, bà đã nói là cháu thích búp bê. Và bố mẹ cháu đã mua con búp bê này vào lần trước khi về thăm cháu rồi đưa cho bà nói rằng sẽ tặng cháu vào ngày sinh nhật.
Khi đó, tôi đã hiểu ra vấn đề. Tôi cảm thấy xúc động vô cùng, vì bà và bố mẹ đã dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất vào ngày mà tôi được sinh ra. Những cảm xúc đó vẫn còn nguyên vẹn trong tôi cho đến tận bên giờ. Con búp bê đó là món quà mà tôi thích nhất, tôi gọi đó là “Món quà của tình yêu thương”.
Trong lòng tôi biết ơn công lao của bà và bố mẹ vô cùng. Tôi đã tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng học thật giỏi để luôn là niềm tự hào của mọi người. Đối với tôi, dù bà hay bố mẹ có tặng món quà gì cho tôi đi chăng nữa thì họ vẫn luôn là những gì quý báu nhất trong cuộc đời tôi.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo