Đạo lí của dân tộc ta đề cao tình nghĩa thủy chung. Trong đó, lòng biết ơn là một trong những bài học về tình nghĩa ăn, ở mà ông bà, cha mẹ ta rất quan tâm nhắc nhở, dạy bảo con cháu. Lòng biết ơn đã được nhân dân ta đúc kết, gửi gắm vào ca dao, tục ngữ với bao lời hay, ý đẹp. Một trong những câu tiêu biểu là câu tục ngữ:
"Ăn quả nhớ kẻ trồng cây"
"Quả" trong câu tục ngữ trên là trái ngon, quả ngon, là bông lúa thơm, trái cam ngọt,... là thành quả lao động, do công sức, mồ hôi của "kẻ trồng cây", của bà con nông dân "cuốc bẫm cày sâu", "một nắng hai sương"... làm nên.
Hương vị của "quả" chứa đựng biết bao sức người và tình đời. Cho nên được "ăn quả", được hưởng thụ hương thơm trái ngọt ở đời, lương tâm luôn luôn nhắc nhở chúng ta phải trân trọng và biết ơn những "kẻ trồng cây" trong xã hội, những con người đã lao động vất vả đã làm ra "quả" cho ta được ấm no, hạnh phúc.
Câu tục ngữ "Ăn quả nhớ kẻ trồng cây" còn hàm chứa một ý nghĩa rộng lớn và sâu sắc hơn. "Quả" không chỉ là những thứ vật chất như cơm ăn, áo mặc, hoa quả ngọt thơm... mà còn là những thành quả, những giá trị tinh thần khác trong cuộc sống rộng lớn của nhân dân ta từ xưa tới nay.
Được nuôi nấng chăm sóc, được học hành nên người, được chạy chữa thuốc men lúc ốm đau bệnh tật, được sống trong một đất nước đẹp tươi, thanh bình độc lập yên vui,... những "quả" ấy được người trồng cây là Bác Hồ vĩ đại và triệu triệu nhân dân làm nên, bằng mồ hôi và xương máu, bằng tái trí và tình thương. Do đó, được "ăn quả", chúng ta phải "nhớ"; phải ghi lòng tạc dạ công ơn cha mẹ, ông bà, tổ tiên; không bao giờ quên tình sâu nghĩa nặng của thầy cô giáo, nhân dân, từ người dân cày lam lũ đến người thợ trong nhà máy, người lính ngoài mặt trận, Bác Hồ đã đi xa...
Tóm lại, câu tục ngữ nêu lên bài học về lòng biết ơn, giáo dục mọi người cách sống cho phải đạo, biết ăn, ở thủy chung.
Bài học câu tục ngữ nêu lên hoàn toàn đúng:
Con người ta phải có lương tâm. Được ơn thì phải biết đáp nghĩa. Được ơn, chịu ơn người thì phải có nghĩa vụ ghi nhớ, đền đáp. Người làm ơn ít ai nghĩ rằng sẽ chờ người thì phải có nghĩa vụ ghi nhớ, đền đáp. Người làm ơn ít ai nghĩ rằng sẽ chờ người trả ơn. Lương tâm luôn luôn thầm nhắc chúng ta hành động, tìm cách báo đáp công ơn người. Hướng theo đạo lí của dân tộc, ai cũng muốn vươn tới cái đẹp: tình nghĩa thủy chung.
Mỗi chúng ta là con em của một dân tộc có nền văn hiến lâu đời. Sống trong cộng đồng, mỗi thành viên đều có mối quan hệ vật chất hoặc tinh thần, là tình đời, tình người sâu nặng lắm. Ai có thể sống biệt lập mà hạnh phúc ? Cuộc mưu sinh đầy vất vả, khó khăn, thiên tai, địch họa, đói rét cơ hàn, ốm đau, bệnh tật, lúc "tắt lửa tối đèn"... Bởi vậy, con người người nghĩa vụ tương ái để sống hạnh phúc lại phải có ý thức "có vay có trả" tình đời, nghĩa đời, phải biết đền ơn đáp nghĩa.
Con người phải luôn luôn hướng thiện. Lòng biết ơn làm cho chúng ta trở nên cao thượng, biết trau dồi nhân cách, tạo dựng tâm hồn đẹp, sống nhân hậu yêu thương, thủy chug. Ai cũng muốn trở thành một người con hiếu thảo, một người công dân tốt,... Bởi vậy, con người ngoài nghĩa vụ tương thân tương ái để sống hạnh phúc lại phải có ý thức "có vay có trả" tình đời, nghĩa đời, phải biết đền ơn đáp nghĩa.
Con người phải luôn luôn hướng thiện. Lòng biết ơn làm cho chúng ta trở nên cao thượng, biết trau dồi nhân cách, tạo dựng tâm hồn đẹp, sống nhân hậu yêu thương, thủy chung. Trở thành một người con hiếu thảo, một người học trò tốt, một người bạn tốt, một người công dân tốt... sống nhân hậu thủy chung là điều ai cũng mong muốn. Câu tục ngữ "Ăn quả nhớ kẻ trồng cây" cảm hóa con người sâu sắc lắm !
Có thể tự hào khẳng định, ân nghĩa thủy chung là một nét rất đẹp của tâm hồn VN đc hun đúc nên qua hàng ngàn năm lịch sử.
Con người VN giàu lòng nhân ái, "thương người như thể thương thân". Vì thương người mà bt làm ơn giúp người, xem như một việc nghĩa, vô tư, trong sáng. Cũng vì thế mà lòng bt ơn trở thành một nét đẹp trong đạo lí của nhân dân ta. Ân nhân thủy chung là thước đo đạo đức, là biểu hiện nhân cách, phẩm giá của mỗi người.
Con cháu bt hiếu thảo vs tổ tiên, ông bà, cha mẹ. Nén hương thơm thắp trong ngày giỗ, tết, trước bàn thờ là biểu thị về lòng tưởng nhớ, bt ơn... của con cháu đối vs gia tiên, qua năm tháng năm đã trở thành thuần phong mĩ tục. Học trò bt kính trong thầy cô giáo, phát huy truyền thống tôn sư trọng đạo. Nhân dân bt ơn thương binh liệt sĩ, đời đời nhớ ơn Bác Hồ... là ân nghĩa đạo lí ở đời. Những mái nhà tình nghĩa mọc lên sau chiến tranh khắp mọi miền quê là biểu tượng tuyệt đẹp "Ăn quả nhớ kẻ trồng cây", là lòng bt ơn của toàn xã hội đối vs thương binh, liệt sĩ.
Trong xã hội, thời đại nào cũng vậy, ko thiếu những kẻ vong ân bội nghĩa, lừa thầy phản bạn, "ăn cháo đá bát". Câu tục ngữ "Ăn quả nhớ kẻ trồng cây" có giá trị cảnh tỉnh và giáo dục sâu sắc.
Vì trọng ân nghĩa thủy chung nên nhân dân ta từ ngàn xưa đã truyền lại bao câu ca, bài hát về lòng bt ơn. Đọc những vần thơ dân gian ấy, ta thấy tâm hồn thêm rong sáng, đẹp đẽ: "Uống nước nhớ nguồn" hoặc:
"Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy
Nghĩ sao cho bõ những ngày ước ao!"
Câu tục ngữ: "Ăn quả nhớ kẻ trồng cây" là một bài học sâu sắc. Nó giáo dục chúng ta đạo lí làm người, sống có tình nghĩa. Nó nhắc nhở chúng ta về đạo lí làm con, đạo thầy trò, nghĩa vụ của người công dân đối vs Tổ quốc. Lòng bt ơn phải đc khắc sâu vào tâm hồn, phải đc biểu hiện bằng những việc làm tốt cụ thể.