“Đèn có biết dường bằng chẳng biết
Lòng thiếp riêng bi thiếp mà thôi
Buồn rầu chẳng nói nên lời
Hoa đèn kia với bóng người khá thương”
- Không gian tịch mịch “vắng” và “thưa”
- Ngọn đèn : chứng kiến vừa soi tỏ nỗi cô đơn của người phụ nữ xa chồng
“Đèn thương nhớ ai mà đèn không tắt”
- Một mình : người chinh phụ soi bóng trong đêm lại là sự hiện diện của lẻ loi, đơn chiếc, trống trải.
“Một mình một ngọn đèn khuya
Áo đầm giọt tủi tóc se mái đầu”
- bóng hòe phất phơ : suốt ngày dài cùng biện pháp lấy động tả tĩnh với sự xuất hiện âm thanh “tiếng gà eo óc suốt” đêm thâu như tô đậm nỗi cô đơn, triền miên của nhân vật trữ tình.
- Eo óc : ó là âm thanh thưa thớt trong một không gian rộng lớn, hiu quạnh có cảm giác tang tóc, tang thương đã bộc lộ sâu sắc nỗi chán chường của chủ thể trong đêm thâu.