Còn vẫn mang nét thanh, nét dịu của mùa xuân nhưng tất cả đều lặng dần, nhạt dần bởi không gian. Thời gian thay đổi từ sáng đến chiều tà, từ cảng vào hội đến cảng hội tan. Mọi chuyển động nhẹ nhàng:"tà tà bóng ngả về Tây " diễn tả cảnh mặt trời đang lặn, gợi tâm trạng bâng khuâng tiếc nuối. Hình ảnh"tiểu Khê","nhịp cầu nho nhỏ" gợi khung cảnh nhỏ bé thân thuộc, không còn mênh mông thoáng đãng. Hệ thống từ láy được trải đều trong các câu thơ, rất giàu giá trị biểu cảm:"tà tà","thơ thẩn","nho nhỏ","thanhthanh","nao nao". Đặc biệt là từ láy "nao nao" kết hợp với phép tu từ nhân hóa"nao nao dòng nước uốn quanh" gợi nét buồn khó tả, như nhuốm màu vào tâm trạng, rất có hồn và gợi những suy tư. Với bút pháp tả cảnh ngụ tình, ngôn ngữ giàu chất tạo hình hình mang tính biểu cảm sâu sắc cảnh và người, ý và tình, hòa hợp đến độ không còn ranh giới. Nhà thơ thấu hiểu, đồng cảm với buồn vui trong tâm hồn trẻ, trân trọng vẻ đẹp Thúy Kiều. Đoạn thơ không chỉ hay bởi Nguyễn Du sử dụng thành công những biện pháp nghệ thuật, hệ thống từ láy mà còn tài tình trong bút pháp cổ điển tả cảnh ngụ tình. Qua đó, tác giả Nguyễn Du đã khắc họa thành công cảnh Chị em Kiều Du Xuân trở về