Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể về tấm gương giúp đỡ bạn bè. Kể về cô giáo cũ. Kể về việc tốt của em

1. Kể về tấm gương giúp đỡ bạn bè
2. Kể về cô giáo cũ
3. Kể về việc tốt của em
(bạn ơi đừng lấy trên mạng về nhé, càng nhanh càng tốt ,mình đang cần rất gấp
14 trả lời
Hỏi chi tiết
1.910
1
1
Ngân Ngân
16/08/2017 17:30:57
Bạn ơi,bạn đang giải đúng không

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
1
Doris
16/08/2017 17:50:15
làm cả 3 đề này à bạn
2
0
Ngân Ngân
16/08/2017 17:55:44
Bạn cứ làm đi bạn làm xong đề nào thì đăng đề đấy nhé
1
0
Ngân Ngân
16/08/2017 17:58:00
Mình đang cần cả 3 bài trong Vòng sớm nhất
1
0
Ngân Ngân
16/08/2017 18:00:57
Bạn Đang làm đề mấy vậy
1
5
Doris
16/08/2017 18:13:29
Hôm nay , sau khi tan học , em đang trên đường về nhà bỗng em thấy có mấy bạn nam đang đu cây bẻ cành , em đến gần bảo các bạn ấy :
- Ơ kìa , sao các bạn lại làm thế , đấy là hành động phá hoại môi trường đấy !
Nhưng có vẻ như các bạn ấy không nghe em nói , em cố gắng can ngăn thêm một lần nữa , bực mình em lỡ nói ra tất cả những suy nghĩ trong lòng mình , mặt các bạn ấy sụp xuống , một trong số đó đứng ra nói với em rằng :
- Bọn tớ biết lỗi rồi , tha lỗi cho bọn tớ nha !
Em cười mỉm ...
Trên đường về nhà em rất vui vì đã làm được một việc tốt !
3
2
Doris
16/08/2017 18:16:04
Hoặc :
Chiều hôm ấy, em trực nhật nên phải ở lại lớp một lúc để đổ rác. Lúc em đang đi trên sân trường thì bỗng em giẫm phải một vật gì cưng cứng. Em cúi xuống nhặt lên thì thấy: ồ! hoá ra là một cuốn tiểu thuyết khổ 18x7cm . Cuốn sách này được bọc ngoài bằng nilon trong nên có lẽ người mất mới mua về chưa đọc. Em cũng chưa đọc nó nhưng đã biết ít nhiều về nó qua lời nói của bố mẹ. Hình như nó là một cuốn tiểu thuyết rất hay. Em lật xem bìa sau của cuốn sách thì thấy một đoạn văn ngắn kể lại tóm tắt nội dung cuốn sách. Nó càng làm em chắc chắc về suy nghĩ của mình. Trong đầu em hiện lên ý nghĩ lấy luôn cuốn sách này. Thế là, em ngó xung quanh xem có ai không. Thôi chết! Còn bác bảo vệ. Em chờ bác bảo vệ để ý đi chỗ khác rồi nhanh tay đút luôn cuốn sách vào cặp tung tăng chạy ra khỏi cổng trường. Trên đường, em không thôi nghĩ về nhưng tình tiết hấp dẫn, li kì của cuốn sách. Ôi! thú vị biết bao! Nhưng cái đầu em không chỉ nghĩ đến một chuyện nó lái sang một chuyện khác. Chuyện về người bị mất. Vì có cái đầu ham nghĩ nên em không biết phải phân xử ra sao, mang về đọc và giữ của riêng hay trả lại cho người bị mất đây! Hai phương án cứ đánh nhau, xáo trộn trong đầu em. Vừa lúc đó, em về dến nhà. Em chào bố mẹ rồi đặt mình lên chiếc giường ở phòng riêng. Em lại tiếp tục suy nghĩ. Mà phải rồi! Mẹ là người có kinh nghiệm trong cuộc sống, mình nên hỏi mẹ xem sao! Em nghĩ, thế là em chạy xuống tầng 1, đưa cuốn sách cho mẹ và kể đầu đuôi câu chuyện cho mẹ nghe. Nghe xong, mẹ cười và bảo: – Bây giờ, con hãy đặt mình vào tình huống như người mất mà xem. Chắc chắn con sẽ rất buồn và lo lắng vì bố mẹ sẽ mắng khi làm mất cuốn sách khá đắt: 25.000đ cơ mà! Đấy, con hãy tự nghĩ và quyết định đi. – Quả thật nếu em là người mất thì cũng sẽ có những cảm giác như mẹ nói. Mà nếu các bạn biết thì lòng tin của các bạn đối với em sẽ chẳng ra gì nữa! Em quyết định sẽ trả lại. Sáng hôm sau, em mang cuốn sách đưa cho cô Tổng phụ trách. Vừa lúc đó, có một chị lớp Năm hớt hơ hớt hải chạy đến. Khi cô Tổng phụ trách đưa chị cuốn sách và giới thiệu em với chị thì chị ấy cảm ơn em rối rít. Lúc em về lớp, các bạn xô đến quanh em và khen em. Khi đó em thực sự là rất vui. Bây giờ em mới biết giá trị của những việc làm tốt. Nó vô hình nhưng nó lại có thể mang niềm vui cho tất cả mọi người.
3
0
Doris
16/08/2017 18:18:31
Dàn ý Mở bài: - Giới thiệu qua về thầy/cô giáo mà em sắp kể.
- Kể lại hoàn cảnh và ấn tượng khiến em kính trọng và quý mến cô/thầy giáo.
Thân bài:
- Miêu tả đôi nét về thầy/cô giáo mà em quý mến. Nên tả những nét độc đáo và ấn tượng của thầy/cô giáo.
- Kể về tính tình, tính cách của thầy/cô giáo.
- Kỉ niệm sâu sắc nhất giữa em và thầy/cô giáo đó là gì?
- Nay đã lên lớp 6, tình cảm của em đối với thầy/cô giáo đó ra sao?
Kết bài: Nêu ra sự kính trọng và yêu mến khi không còn được học với thầy/cô giáo và em sẽ phấn đấu trong việc học tập để không phụ lòng thầy/cô.
4
0
Doris
16/08/2017 18:20:21
Trong tuổi thơ của mỗi người, ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ về thầy, cô giáo cũ của mình, những kĩ niệm đẹp xen lẫn nỗi buồn đều được khắc sâu trong trí nhớ của chúng ta. Riêng tôi có một kỉ niệm mà tôi không bao giờ quên, kỉ niệm sâu sắc về một người thầy đáng kính của tôi.
Năm ấy, khi tôi còn học lớp một, tôi có những kỉ niệm đẹp về thầy giáo chủ nghiệm của mình. Tôi đã bước sang lớp một, ngưỡng cữa của bậc tiểu học, có nhiều bạn mới, thầy cô mới. Ngày trọng đại ấy, ngày tôi không bao giờ quên. Sau buổi lễ khai giảng, tất cả các học sinh đều bước vào lớp học của mình để học buổi học đầu tiên và gặp gỡ thầy cô giáo chủ nhiệm của mình và cũng là người sẽ gắn bó với tôi trong suốt thời gian học tiểu học. Khi thầy bước vào, dáng người thầy thật nhanh nhẹn và thầy chào chúng tôi. Tôi trông thầy cũng đã đứng tuổi, tóc thầy cũng đã điểm bạc, khuôn mặt thầy gầy, VnDoc - Tải tài liệu, văn bản pháp luật, biểu mẫu miễn phí bàn tay thầy có nhiều vết nhăn, chắc thầy đã có mấy chục năm ”lận đận” với học sinh. Thầy bước lên bục giảng, thầy ra hiệu cho chúng tôi im lặng và thầy nói:”chào các con, thầy tên là Minh , thầy sẽ chủ nhiệm lớp các con trong suốt bậc tiểu học”. Giọng thầy thật ấm áp, nhẹ nhàng, làm cho những suy nghĩ trong đầu tôi về một người thầy giáo chủ nhiệm thật dữ dằn và nghiêm khắc đều tan biến. Sau khi ra mắt chúng tôi, thầy bắt đầu dạy cho chúng tôi những bài học đầu tiên mà cũng là những bài học đầu đời dạy tôi nên người. Thầy viết lên bảng những dòng chữ đầu tiên, tôi trông thấy bàn tay thầy run run khi viết, sau này tôi mới biết, thầy phải chịu đựng những cơn đau do tham gia cuộc chiến tranh kháng chiến chống mĩ để viết nên dòng chữ đẹp đó. Sau khi viết xong đề bài, thầy hỏi chúng tôi có thấy rõ không, một và bạn ngồi phía dưới do mắt kém nên không thấy liền được thầy chỗ khác cho phù hợp. Trong buổi học thầy đến tận chỗ của từng người để chỉ cho chúng tôi những chỗ không hiểu. Cuối giờ, thầy cho chúng tôi xếp hàng ra về, mọi người đi về rất thẳng hàng, tiếng cười đùa của một vài bạn đã làm xôn xao khắp sân trường. Buổi học đầu tiên đã kết thúc như vậy đó, thầy đã để lại cho tôi những suy nghĩ về một người thầy mẫu mực. Những buổi học sau, thầy nghiêm khắc với những bạn lười học, khen thưởng những bạn ngoan. Giờ ra chơi, thầy đều ra chơi cùng chúng tôi, thầy chơi những rò chơi dân gian cùng với chúng tôi, nhìn khuôn mặt thầy lúc đấy thật đáng yêu, nhìn kĩ thầy, tôi có cảm giác khuôn mặt thầy rất giống khuôn mặt ông nội tôi. Ông tôi đã mất từ khi tôi còn nhỏ, những kỉ niệm đẹp của ôg và tôi đều được tôi khắc ghi. Nhìn thầy, tôi cảm thấy nhớ đến ông, nhớ đến cảnh chơi đùa của hai ông cháu, tôi liền chạy vào phòng học, ngồi trong góc khóc. Lúc đó có một bàn tay đặt lên vai tôi khẽ vỗ về, hình ảnh ông nội vỗ về tôi mỗi khi buồn hiện về, tôi bỗng khóc to lên, không sao có thể kiềm chế được. Thì ra đó chính là thầy, thầy khẽ nói với tôi:” Vy , sao con khóc, nói ra để thầy chia sẽ với con”. Rồi thầy ôm tôi vào lòng, nhận được sự an ủi của thầy, tôi càng khóc to hơn. Sau hôm đó tôi cảm thấy được thầy quan tâm nhiều hơn. 
5
0
Doris
16/08/2017 18:26:31
Ở năm học lớp 5, em có một người bạn thân. Bạn đó tên Phương. Bạn là 1 học sinh giỏi, là một tấm gương tốt trong học tập và hay giúp đỡ bạn bè.

Phương là người mà cô và các bạn trông cậy nhất. Trong lớp, môn học nào Phương cũng phát biểu và đóng góp ý kiến nhiều nhất. Bài làm của bạn ấy lúc nào cũng 9 với 10 điểm. Bài nào các bạn chưa hiểu rõ, Phương giảng giải từng li từng tí cho các bạn hiểu. Giờ ra chơi, Phương bỏ ra 10 phút để dò lại các kiến thức của những bạn học yếu.

Có một lần, em để quên cả hộp bút ở nhà. Phương biết, nhưng bạn ấy ko nói cô và còn vui vẻ hi sinh cây bút duy nhất của mình để cho em mượn, nên 2 đứa đã lén lúc thay phiên nhau cầm bút chép bài. Lúc đó, Phương làm cho em rất cảm phục và cảm thấy mến bạn hơn.

Một lần khác, em bị sốt cao phải nghỉ học hết 2 ngày. Em định gọi điện thoại nhờ Phương đến giảng bài. Vừa nhấc máy lên, chưa kịp bấm số, thì em nghe bạn gọi: “Vy ơi! Bạn có nhà ko? Mình đến thăm bạn đây!”. Ko ngờ Phương đã tranh thủ làm hết bài ở nhà, rồi đem vở đến giảng cho em. Phương còn chép phụ bài giúp em nữa. Hôm ấy, em cảm động xuýt rơi nước mắt. Nhờ vậy mà tình bạn giữa em và Phương càng thân thiết và gắn bó hơn. Có một hôm, vào giờ ra chơi, em cùng Phương đang ngồi đọc truyện trên ghế đá, thì thấy một người bạn khác lớp bị té trước mặt, ngồi ôm chân đau đớn. Tuấn liền chạy tới đỡ bạn dậy, phủi quần áo cho bạn và hỏi: “Bạn có đau lắm ko? Để mình giúp bạn”. Thế mà em vẫn ngồi trên ghế đá, cầm cuốn truyện, nhìn Phương  . Phương  quay lại chỗ ngồi, vậy mà ko hề mở lời trách móc em mà vui vẻ cùng em đọc tiếp cuốn truyện. Có lẽ Tuấn muốn giữ nguyên vẹn tình bạn giữa hai đứa. Trên lớp, bạn ấy còn hay trực nhật phụ các bạn. Vào những cuộc thi đua của khối năm, lớp em luôn đoạt giải nhất nhì là nhờ bạn. Cả lớp, ai cũng tự hào về Phương. Được cô giáo thương, các bạn trông cậy và tin tưởng như vậy mà Phương ko tỏ ra tự cao, hóng hách, thật đáng khâm phục. Phương đúng là cháu ngoan của Bác Hồ. Em rất tự hào vì có 1 người bạn thân như Phương. Em thấy mình còn phải học hỏi thêm nhiều điều ở Phương. Qua những sự việc trên, em sẽ cố gắng phấn đấu để được như Phương ,  luôn có trong mắt của cô và các bạn, để được trở thành con ngoan trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ.
3
0
Nguyễn Duy Mạnh
16/08/2017 18:30:27
3.
Cho đến bây giờ, mỗi khi em và Minh cùng nhau bước đi trên con đường làng thân thuộc tới trường thì những kỉ niệm thời thơ ấu lại ùa về trong tâm trí em như mới ngày hôm qua. Kỉ niệm đó chính là một việc tốt mà em và Minh có lẽ sẽ không bao giờ quên được.

Lúc đó, sắp đến giờ vào lớp học. Các bạn trong lớp đã có mặt đông đủ, chỉ có Minh là vẫn chưa đến, mà hôm nay đến lượt cậu ấy trực nhật. Thấy thế, em giả vờ lên tiếng: “Các cậu ơi, hôm nay ai trực nhật mà chưa làm nhỉ?”. Nam-một bạn trong lớp lên tiếng: “Hôm nay là đến lượt cái Minh đấy, ban nãy trên đường đi học tớ còn thấy cậu ấy đang gánh nước tưới rau”. Thấy vậy, em suy nghĩ một tí rồi nói: “Chúng mình mỗi người một tay giúp cậu ấy vào lớp chẳng vào lớp bây giờ”. Cái Lan lên tiếng: “Mặc kệ, chúng mình cứ thoải mái vui chơi đi, có phải của mình đâu mà phải lo, cậu thích thì đi mà làm”. Em không nói gì, lặng lẽ đi mượn chổi quét lớp.

Trước tiên, em vẩy nhẹ một ít nước lên nền nhà rồi quét cho đỡ bụi, em móc từng gậm bàn, gậm ghế chẳng lâu sau lớp đã sạch bóng. Xong rồi xếp lại bàn ghế cho ngay ngắn và chạy đi xách nước, giặt khăn lau bảng. Vừa xách nước vào tới lớp thì cái Minh đã hớt hả chạy vào đã thấy lớp sạch tinh. Từ cửa văn phòng, ba hồi trống vang lên báo hiệu đã đến giờ vào lớp. Em nhanh chân vào vị trí xếp hàng với khuôn mặt đỏ bừng, lấm tấm mồ hôi. Bạn cờ đỏ cũng đã có mặt. Cô giáo bước vào lớp, tất cả đứng dậy chào cô. Cô giáo đưa mắt nhìn xung quanh một lượt, có vẻ rất hài lòng rồi cho chúng tôi ngồi xuống. Cô nói:

- Hôm nay bạn Minh trực nhật rất tốt, lại đúng giờ. Cô mong cả lớp học tập tinh thần làm việc của bạn thì lớp ta sẽ rất tốt.

Cả lớp em không có ai nói gì, đều đưa mắt về phía em.Minh nghẹn ngào lên tiếng:

- Thưa cô, em xin lỗi cô và bạn Lâm.Hôm nay đến phiên bàn em trực nhật nhưng mẹ em ốm, sáng sớm em phải đi tưới rau giúp mẹ. Vì trời lạnh nên em không đi sớm được chính cậu ấy đã giúp em đấy ạ.

Nghe Minh, cô giáo nhẹ nhàng nói:

- Cô hiểu rồi, thế là bạn Minh không trực nhật, nếu không có bạn ấy thì lớp ta bây giờ sẽ ra sao đây? Lâm quả là một học sinh đã làm được việc tốt rồi đó. Chúng ta nên học tập bạn Lâm nhé! Cả lớp mình có đồng ý không?

Chúng em thi nhau: "Có ạ!" Nghe cô giáo nói, các bạn cảm thấy thật xấu hổ về hành động của mình. Việc tốt của em là như thế đấy, tuy nó rất nhỏ bé thôi nhưng thật ý nghĩa. Qua câu chuyện này tôi cũng muốn gửi tới các bạn một thông điệp: Phải biết chia sẻ, cảm thông với bạn bè trong những lúc họ gắp khó khăn. Có như thế thì cuộc sống của chúng ta mới tốt đẹp hơn.
1
0
Ngân Ngân
16/08/2017 18:34:57
bạn ơi bạn có lấy trên mạng ko
0
1
0
1
Doris
16/08/2017 18:56:40
mk nhờ cj mk giải cho đấy

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo