Tôi đồng ý với ý kiến ''Tuy tính ngỗ nghịch dẫn tới cái chết của Dế Choắt nhưng Dế Mèn không phải là kẻ độc ác. Khi trêu chị Cốc, Dế Mèn không ngờ hậu quả lại như vậy nên Dế Mèn đã biết hối hận vầ hành động đó của mình. Vì thế cần độ lượng với Dế Mèn''.
Vì Dế mèn tuy nông nổi, ngỗ nghịch dẫn tới cái chết của Dế Choắt nhưng Dế Mèn không phải là kẻ độc ác. Khi trêu chọc chị Cốc, Dế Mèn không ngờ hậu quả lại đến mức ấy. Nhưng Dế Mèn đã biết hối hận vì hành động của mình. Biết lỗi mà sửa Vì Dế Mèn từ chỗ ngỗ nghịch dại dột trở nên trưởng thành tốt nết:
Bắt nạt kẻ yếu, quấy phá là Dế Choắt phải bỏ mạng nhưng sau đó Dế Mèn biết ăn năn.
– Sa cơ thành dế chọi, suýt chết trong hang bói cá.
– Thắng Bọ Ngựa nhưng không kiêu ngạo.
– Dế Mèn thủy chung trong tình bạn: đi tìm Dế Trũi khăn gói gió đưa, lặn lội trong cảnh trời đông gió bấc.
– Dế Mèn: người chiến sĩ đấu tranh cho hòa bình, dân thân vào xứ Kiến để kêu gọi vạn vật sống hoà bình, tay giơ cao chiếc lá tre như cành ô liu hòa bình, ung dung bước vào xứ Kiến.
a thì tốt hơn là biết sai mà cứ khăng khăng là mình đúng .