Cứ mỗi dịp Tết đến, nhà nhà rộn ràng đón năm mới. Tôi cùng mẹ xách giỏ ra chợ Tết sắm những thứ cần thiết để đón năm mới. Phiên chợ Tết luôn là nơi xôn xao, nhộn nhịp, đông đúc, mọi người cười nói say sưa. Chợ Tết quê tôi thật bình dị mà vui đẹp lạ thường.
Quanh khu vực chợ hoa đua nhau nở, nào là hoa cúc, hoa mai, hoa đào,… trông thật rực rỡ và bắt mắt. Nhìn những em nhỏ diện những bộ áo dài đủ sắc thắm đứng tạo dáng chụp hình bên cạnh những chậu hoa, càng kheo thêm màu sặc ấn tượng cho khung chợ.
Ai cũng cố gắng nhanh chân lựa chọn để mua được những thứ mình cần, lượng người dồn về phiên chợ như ngày một đông hơn, việc đi lại ở khu chợ trở nên khó khăn hơn. Cứ một lúc lại có người ghánh những ghánh hàng bán đi lại xung quanh, tiếng trò chuyện râm ran khiến cả khu chợ ồn ào, náo nhiệt khác với ngày thường. Đi ven dọc đường là những hàng bánh kẹo, hoa để trưng cúng và các nguyên liệu gói bánh trong ngày tết như: lá dong, lá chuối, tre nứa,… xa xa là những trang sức, vật dụng tragn trí cho ngôi nhà thêm lộng lẫy. Kế đó là những hàng khô: nấm hương, mộc nhĩ, măng,… Cùng với đó là những lời chào mời nghe thật ngạt ngào và cuốn hút.
Vào bên trong chợ bày bán thịt, cá, tôm, mực còn rất tươi. Chen nhau trong dòng người, hai mẹ con tôi cố gắng lắm mới đi được, cứ như bị cuốn theo những lới chào mời khách tíu tít.
Trong chợ nổi bật nhất vẫn là hàng trái cây, hoa lá quả như tô đậm thêm màu sắc cho khung cảnh chợ Tết. Không có những thứ này thì không gọi là chợ Tết rồi. Tết đến mang lại những nét xuân mới cho con người, mang lại những điều mới, điều tốt lành, an nhiên cho mọi người, mọi nhà.
Mùa xuân vẫy gọi, dù là thêm một tuổi mới, có những người già đi nhưng vẫn đem lại niềm vui sum vầy. Vì trước nhưng tuổi đời là những lí tưởng sống, cuộc sống trước đó mà họ đã hưởng thụ. Hãy hưởng thụ cuộc sống bằng cách tốt đẹp nhất, vì vốn dĩ được sinh ra đã là điều tốt đẹp đến với thế giới này. Sống cho hôm nay, bỏ hết những điều không tốt để bắt đầu với cái tiết trời xuân se lạnh của năm mới. Hiện rõ trên khuôn mặt mọi người là nét vui cười lẫn lộn, nhưng thoáng qua cũng có những nét mặt suy tư âu lo không biết hôm nay có bán được hàng hay không, có tiền để về nhà ăn Tết hay không. Buôn bán mà líc này lúc kia không phải ai cũng mua may, bán đắt cả đời được. Nhưng Tết đến dù trong lòng có não nề đến mấy, nhìn mọi người náo nhiệt vậy hẳn ai ai cũng cảm thấy ấm lòng.
Mẹ và tôi đi mãi mới chen vào được chỗ bán quần áo, sắm vòi bộ cho mỗi chị em, Tết mà! Cái gì cũng phải mới chứ, những đứa trẻ được khoác lên mình những bộ quần áo mới tinh tươm, đôi dép đẹp…ai mà chẳng vui.
Gần đến cuối phiên chợ là hàng bán những câu đối và tranh Tết. Trên những dải lụa đỏ thắm, mềm mại là những vần thơ thấu tình người, người ta mua về để nhà cửa thêm đẹp và sang trọng, cầu mong một năm mới an khang, thịnh vượng.
Mẹ và tôi mua đủ những thứ cần thiết, theo bước chân mẹ, rời khỏi chợ, lòng tôi rất vui sướng và hấp tấp. Chợ Tết năm nay thật là náo nhiệt. Tôi mong rằng cứ mỗi dịp Tết về lại có thể đi ngắm phiên chợ đông đúc, nhiều màu sắc như thế này.Tôi bước đi chậm rãi nhưng tâm trạng nhộn nhịp, rộn ràng như vẫn còn đâu đây.