Nơi gia đình em ở là một khu phố nhộn nhịp và hiện đại, có thể thấy, khu phố ấy là một trung tâm thương mại, nên dù có ngắm nhìn ở góc nào thì xung quanh cũng chỉ thấy nhà và cửa tiệm, hàng quán, chung cư. Tuy nhiên em rất thích ngắm nhìn khu phố vào buổi sáng sớm, khi đó những ngôi nhà vẫn còn đang ngủ, khung cảnh bình yên hiếm thấy.
Cứ tầm tờ mờ sáng em hay thức giấc, vén rèm cửa sổ và nhìn ra khu phố, những dãy nhà cao tầng vẫn đứng im lìm như người đứng để ngủ. Những gian hàng vẫn đang đóng cửa, nào là cửa sắt, cửa cuốn, của kính rồi cửa xếp, chúng vẫn đang say trong giấc ngủ, chờ đến khi mở ra ta sẽ thấy các biển hiệu đủ màu sắc kích thước thò mặt ra ngoài, nào là cửa hàng hoa, nhà hàng ăn, tiệm may mặc, quán cà phê,…
Khu phố nằm theo hướng Đông nên dù trong khu phố có nhiều nhà cao tầng đến mấy thì buổi sáng vẫn được đón nhận ánh bình minh. Ông mặt trời bắt đầu lóe lên, những tia nắng vàng ươm bao trùm lên cả dãy phố, những tòa nhà cao tầng có cửa kính trở nên lấp lánh và sáng rực rỡ. Đường phố từ rất thưa người rồi đông dần, các xe chở hàng bắt đầu đâm ra từ các ngõ nhỏ, hàng chất đầy trên xe đem ra chợ. Dưới những hàng cây trên vỉa hè là từng nhóm người đi tập thể dục buổi sáng, không khí trong lành lại ít xe qua lại, đây là thời gian thích hợp nhất cho mọi người vận động buổi sáng chuẩn bị cho một ngày dài làm việc. Có thể thấy hàng cây xanh là một tài sản vô giá với khu phố, nó như nguồn sức sống tươi mát, những ngày hè bỏng rát nhờ có chúng mà trông khu phố như dịu đi, so với các khu phố thương mại khác, đây là khu phố yên tĩnh và không gian xanh nhiều hơn.
Tiếng kéo cửa sắt, loảng xoảng, những cánh cửa mở ra, các hàng quán lại hòa mình vào nhịp sống thường ngày. Dọc vỉa hè các xe bán bánh mỳ xuất hiện, mùi thơm phức lan tỏa khắp dãy phố. Người người bắt đầu đi làm, xe cộ đi lại ngày càng đông đúc, có đủ các loại xe, từ ô tô, xe máy, xe đạp, xe máy điện, xe đạp điện, xe ba gác, cùng chen chúc nhau, lao nhanh trên đường phố. Cả khu phố bỗng náo loạn lên, tiếng xe tiếng máy, tiếng còi rồi tiếng người nói chuyện, tất cả hòa trộn vào nhau, tạo nên thứ âm thanh quen thuộc của phố xá. Có thể thấy chính con người đã phá vỡ sự bình yên của con phố.
Nắng càng lên cao tỉ lệ thuận với nhịp độ sinh hoạt của khu phố, mọi thứ đều diễn ra với cường độ lơn hơn, cứ như vậy từ sáng tới đêm tối. Khu phố thật đông vui và nhộn nhịp chính vì vậy mà cứ mỗi khi đi xa em vẫn mong muốn trở về nơi những dãy nhà ấy. Dù ai có ghét sự inh ỏi, ồn ào thì em vẫn cảm thấy yêu mến những âm thanh diễn ra trên khu phố nhà em.