Nhìn lại một thời “Máu và hoa” của dân tộc, chúng ta càng thêm tự hào về sự đóng góp lớn lao của người lính “Lớp cha trước, lớp con sau” trong công cuộc bảo vệ vững chắc Tổ quốc khỏi gót giày quân xâm lược để làm nên hình hài, dáng vóc thân thương của non sông ta từ trong gian khổ, mưa bom bão đạn. Hôm nay, trang sử mới của dân tộc được mở ra, tiếp nối truyền thống của cha ông, người lính vẫn vẹn nguyên với vai trò tiên phong, đi đầu trong thực hiện nhiệm vụ. Các chiến sĩ khoác trên mình màu xanh áo lính đang hứng khởi bước vào các mặt trận với lòng nhiệt huyết và sức bật mới của thời đại. Mang trong mình sứ mệnh thiêng liêng, nhiệm vụ cao cả, người lính hôm nay ngày càng chắc tay súng canh gác cho giấc ngủ bình yên của non sông. Có thể nói, nhịp đập trái tim người lính cũng chính là nhịp đập của nhân dân, nhịp đập của đất nước 4000 năm hồn hậu mà kiên cường, bất khuất này Thời bình, khi người lính không còn chiếm vị trí trung tâm trong đời sống xã hội nữa thì sự chú ý của các nhà văn đối với họ chắc chắn không còn như trước đây. Tuy nhiên, với vai trò là lực lượng nòng cốt trong nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc thì người lính vẫn là đối tượng sáng tác quan trọng của các nhà văn. Bởi, với dân tộc ta thì việc dựng nước và giữ nước luôn đi song song với nhau, bất kể ở giai đoạn lịch sử nào.