2. Tác giả đã chọn một lối viết phổ cập, dựa vào cái sườn văn học sử của lối phân kỳ lịch sử văn học 1945-1980 khá thông dụng, lấy các thành tựu của các tác phẩm được gộp chung vào thể ký để minh họa. Về đại thể, có thể tán thành với cách điểm qua các tác phẩm ký thành công ở mỗi thời kỳ, cách nhắc lại một số vấn đề đã được nêu lên xung quanh thể ký trong thời gian này. Và đứng ở phương diện đó, có thể nói cuốn sách đã − dù chỉ là nhắc lại, hệ thống hóa những ý kiến mà phê bình từng thời kỳ đã làm − một lần nữa khẳng định thành tựu của văn nghệ cách mạng 35 năm qua trong phạm vi thể ký văn học. Những trang phân tích và trích dẫn các tác phẩm ký cụ thể là những trang giảng văn tuy không thật xuất sắc nhưng cũng là có ích: chúng ta biết rằng ngay những độc giả đã tốt nghiệp trường phổ thông không phải bao giờ cũng có điều kiện chọn và đọc đúng những tác phẩm văn học thể ký tiêu biểu. Tất nhiên, đi vào những tác phẩm cụ thể, đụng chạm tới những cách phân tích và cảm thụ cụ thể của tác giả cuốn sách này, người đọc có thể có chỗ tán thành có chỗ chưa tán thành, song đấy là lĩnh vực của thị hiếu văn học − sự "không ai giống ai" cũng là một sự thường vậy.