Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Sau khi về đến nhà, ông lão (trong truyện Ông lão đánh cá và con cá vàng) sửng sốt, lâu đài, cung điện biến mất, trước mặt ông lão lại thấy túp lều nát ngày xưa và trên bậc cửa, mụ vợ đang ngồi trước cái máng lợn sứt mẻ. Ông lão tâm sự với vợ. Em hãy tưởng tượng và kể lại những lời tâm sự đó

Câu 1
Gạch chân dưới chủ ngữ và vị ngữ của các câu sau rồi phân chúng thành 2 nhóm: nhóm câu trần thuật có từ "là" và nhóm câu trần thuật đơn không có từ "là".
a. Ông già và cả dân làng gọi cây ấy là cây Thiên Hương. ( Ngữ Văn Nghệ An)
b. Trông thấy tôi, Dế Choắt khóc thảm thiết. (Tô Hoài)                               
c. "Đêm nay Bác không ngủ" là một bài thơ hay của Minh Huệ.
Câu 2
Viết một đoạn văn ngắn nói lên suy nghĩ của em về nhân vật Kiều Phương trong "Bức tranh của em gái tôi" - Tạ Duy Anh.
Câu 3
Văn bản "Bức thư của thủ lĩnh da đỏ" đã đặt ra một vấn đề cho toàn nhân loại đó là vấn đề gì?
Câu 4
Sau khi về đến nhà, ông lão (trong truyện Ông lão đánh cá và con cá vàng – Ngữ văn 6, tập một) sửng sốt, lâu đài, cung điện biến mất, trước mặt ông lão lại thấy túp lều nát ngày xưa và trên bậc cửa, mụ vợ đang ngồi trước cái máng lợn sứt mẻ. Ông lão tâm sự với vợ.
Em hãy tưởng tượng và kể lại những lời tâm sự đó.
15 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
10.011
13
5
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
25/03/2017 12:22:09
3.
Văn bản “ Bức thư của thủ lĩnh da đỏ” đặt ra vấn đề cho toàn nhân loại đó là:
  - Con người phải sống hòa hợp với thiên nhiên
  - Con người phải chăm lo bảo vệ môi trường và thiên nhiên như bảo vệ mạng sống của chính mình.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
16
9
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
25/03/2017 12:22:55
Tạ Duy Anh là nhà văn có phong cách viết độc đáo, sang tạo, vừa đáng yêu, vừa chân thành và sâu sắc. Truyện ngắn “Bức tranh của em gái tôi” là câu chuyện khiến người đọc nhớ mãi mỗi lần lật giở từng trang viết. Đặc biệt, hình ảnh em gái Kiều Phương để lại ấn tượng sâu sắc đối với người đọc. Một nhân vật tác giả gửi gắm nhiều điều tốt đẹp nhất.

Truyện ngắn “Bức tranh của em gái tôi” được viết theo ngôi kể thứ nhất tạo nên nét đặc trưng cho tác phẩm. Có thể nói chạy dọc theo câu chuyện là diễn biến tâm lí nhân vật người anh, từ trạng thái cảm xúc này đến trạng thái cảm xúc khác. Tuy nhiên trong dòng cảm xúc đó, người đọc nhận ra có một nhân vật là điểm sang tạo nên sự hài hòa và tạo vẻ đẹp tuyệt vời cho truyện ngắn. Đó chính là cô em gái Kiều Phương hồn nhiên, bình dị, chân thành mà sâu sắc. Một vẻ đẹp tiềm ẩn trong những bức tranh do cô vẽ ra.

Kiều Phương là cô bé hồn nhiên, nhí nhảnh và đam mê hội họa. Niềm đam mê này được tác giả diễn tả một cách cụ thể qua cách cô vẽ hằng ngày, cách cọ nhọ nồi để làm màu vẽ…Và khi bạn của bố phát hiện ra niềm đam mê này thì Kiều Phương càng tỏ rõ sự quyết tâm và phấn đấu mơ ước thành họa sĩ.

Mặc dù anh trai gọi là “mèo” vì cái tội lục lọi đồ linh tinh nhưng Kiều Phương vẫn “vui vẻ chấp nhận” và hồn nhiên khoe với bạn bè. Cách trò chuyện của Kiều Phương với anh trai cũng chưng tỏ Kiều Phương là cô bé nhí nhảnh, trong sang và vô cùng đáng yêu “Nó vênh mặt, mèo mà lại, em không phá là được”. Dù cho người anh trai khó chịu đến cỡ nào thì cô bé này vẫn không bao giờ tức giận, luôn giữ được sự hài hòa và tinh nghịch như thế. Tạ DUy Anh đã khéo léo khắc họa nên hình ảnh nhân vật đáng yêu, gây được thiện cảm tốt đối với người đọc.

Khâm phục hơn hết là tài năng hội họa của Kiều Phương. Điều này khiến cho bố mẹ vui mừng “Ôi con đã cho bố một bất ngờ quá lớn. Mẹ cũng không kìm được xúc động”. Người anh trai ghen ghét với tài năng của em nên càng ngày càng lạnh lùng và hay quát mắng em. Dù vậy nhưng tình cảm và thái độ của em gái dành cho anh vẫn không thay đổi, tin yêu và trân trọng hết mực.

Đặc biệt hơn hết là tình cảm, tấm lòng của Kiều Phương dành cho anh trai trong bức tranh đoạt giải. Cô bé chưa bao giờ ghét anh, mặc dù anh rất ghét cô, ghen tỵ với cô. Bức tranh là hình ảnh cậu con trai có đôi mắt rất sang, nhìn ra ngoài cửa sổ, toát lên một vẻ đẹp tuyệt vời. Có thể nói đây là chi tiết khiến người đọc xúc động về tình cảm an hem trong gia đình. Chính bức tranh này của Kiều Phương đã “thức tỉnh” được trái tim người anh, có cách nhìn khác về em, vừa hối hận vừa xấu hổ vừa biết ơn.

Kiều Phương không những là cô gái đáng yêu, hồn nhiên, tài năng mà còn có tấm lòng nhân hậu, bao dung khiến người khác phải khâm phục và ngưỡng mộ

Tạ DUy Anh là một người am hiểu thế giới trẻ thơ, hiểu được tâm lí cũng như tình cảm của trẻ thơ nên đã gửi gắm được những điều tốt đẹp vào nhân vật Kiều Phương,

Với cách kể chuyện nhẹ nhàng, tâm tình mà sâu lắng tác giả đã để lại tình cảm tốt đối với bạn đọc về nhân vật Kiều Phương. Qua đó cũng ngợi ca tình anh em chân thành mà thắm thiết.
9
9
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
25/03/2017 12:24:14
2
Kiều phương là một cô bế hồn nhiên dễ thương. Cô có một tấm lòng nhân hậu rong lượng. Tuy từ khi mọi người phát hiện ra tài năng của cô thì anh trai cô bắt đầu cáu gắt khi cô làm sai, nhưng cô vẫn không giận anh trai mình. 
Cô đã cảm hóa được người anh khi bức tranh cô vẽ về anh trai mình đoạt giải nhất khiến cho người anh đầu tiên là ngỡ ngàng, sau đó là hãnh diện và cuối cùng là xấu hổ.
Ngỡ ngàng vì em vẽ mình. Hãnh diện vì có người em vẽ đẹp và xấu hổ vì đối xử không tốt với em, tị nạnh với tài năng của em.
4
6
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
25/03/2017 12:25:12
1
+ Gạch đúng CN và VN của các câu đã cho:
a. Ông già và cả dân làng gọi cây ấy là cây Thiên Hương.
       CN                                VN
b. Trông thấy tôi, Dế Choắt khóc thảm thiết.
                             CN          VN
c. “ Đêm nay Bác không ngủ” là một bài thơ hay của Minh Huệ.
                   CN                                   VN
+ Phân nhóm đúng theo yêu cầu:
- Nhóm câu trần thuật có từ “là”: Câu c                              
- Nhóm câu trần thuật đơn không có từ “là”: Câu a và câu b
4
5
Câu 1:
a. Ông già và cả dân làng// gọi cây ấy là cây Thiên Hương. ( Ngữ Văn Nghệ An)
b. Trông thấy tôi, Dế Choắt// khóc thảm thiết. (Tô Hoài)                               
c. "Đêm nay Bác không ngủ"// là một bài thơ hay của Minh Huệ.
Câu a.b: các câu trần thuật đơn không có từ là.
Câu c là câu trần thật đơn có từ là.
Lưu ý: Trong các câu, chủ ngữ là những từ in đậm, vị ngữ là những từ được gạch chân.
29
6
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
25/03/2017 12:26:25
4
a. Mở bài
Giới thiệu nhân vật và hoàn cảnh xảy ra câu chuyện :
- Từ biển xanh trở về, ông lão buồn bã, lo sợ vì cá vàng không cho vợ lão được làm Long Vương.
- Đến nơi, ông sửng sốt khi thấy lâu đài, cung điện biến mất, mụ vợ lão đang ngồi trước cái máng lợn sứt mẻ.
b. Thân bài
Kể lại cuộc trò chuyện giữa hai vợ chồng ông lão.
-  Nhắc lại những việc làm của vợ, của cá vàng trước đó đối với họ.
-  Ông lão chia sẻ những điều không hợp lí, những yêu cầu quá đáng của vợ.
-  Mụ vợ ân hận về sự tham lam quá quắt ; sự bội bạc đến tàn nhẫn của mình với chồng và với cá vàng.
-  Ông lão an ủi vợ.
-  Vợ ông lão hứa sẽ thay đổi tâm tính, không phạm những sai lầm như trước.
c. Kết bài
Hai vợ chồng ông lão cùng nhận thức ra và tâm niệm sẽ sống nhân hậu ; biết ơn những người đã giúp đỡ mình.
11
4
Câu 2:
Khi nói đến Kiều Phương người ta nhớ ngay đến  ngay một cô bé hồn nhiên nhí nhảnh và  mặt lúc nào cũng lọ lem để người anh đặt cho biệt danh là – Mèo. “ Mèo rất lục lọi các đồ vật với một số thích thú đến khó chịu”. Cô bé luôn luôn làm đảo lộn mọi thứ trong nhà và luôn chơi một mình với  những màu vẽ. Cô tự pha chế cho mình những màu sắc riêng để làm thuốc vẽ. Để tạo ra màu vẽ ấy Kiều Phương đã cạo nhọ nồi ở các xoong trong nhà. Chính sự hồn nhiên và đam mê sở thích của  mình khiến cô bé trở nên nghịch ngợm hơn bao giờ hết. Chỉ cần là làm điều mình thích cũng khiến cho Kiều Phương “ Vui vẻ chạy đi làm những việc bố mẹ tôi phân công, vừa làm vừa hát có vẻ vui lắm”. Đó chính là những đam mê, sự hồn nhiên của một đứa trẻ, điều đó làm người đọc như quay lại thủa thiếu thời với những trò chơi đáng yêu mình đáng có.
6
3
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
25/03/2017 12:27:08
2
a. Đáp án:
Thí sinh cần bảo đảm các yêu cầu sau:
+ Về kiến thức:
- Viết đúng chủ đề đoạn văn theo yêu cầu: suy nghĩ về nhân vật Kiều Phương trong “ Bức tranh của em gái tôi” - Tạ Duy Anh.
- Thí sinh có thể có nhiều cách trình bày và có những suy nghĩ khác nhau nhưng cần chỉ ra được:
* Vẻ đẹp ở nhân vật Kiều Phương ( có tài năng hội họa, tình cảm trong sáng, hồn nhiên, tấm lòng nhân hậu, độ lượng…      ).
* Vẻ đẹp ấy đã tác động mạnh mẽ đến người anh…
* Bộc lộ được tình cảm đối với nhân vật ( trân trọng, cảm phục...).
+ Về kỹ năng:
- Viết được đoạn văn trọn vẹn về ý nghĩa và hoàn chỉnh về hình thức.
- Không mắc lỗi về dùng từ, đặt câu, chính tả…
b. Biểu điểm:
- Viết được đoạn văn bảo đảm các yêu cầu về kiến thức và kỹ năng => 2.5 điểm.
- Đoạn văn cơ bản đảm bảo các yêu cầu về nội dung nhưng còn hạn chế về kỹ                                  năng                                                                                                   => 2.0 điểm.
- Đoạn văn còn sơ sài                                                                       => 1.0 điểm
Các mức điểm cụ thể khác giám khảo căn cứ vào thực tế bài làm để xác định.
Lưu ý:
- Trân trọng và khuyến khích những bài viết giàu cảm xúc, có tố chất.
- Nếu thí sinh viết chung chung về truyện ngắn Bức tranh em gái tôi nhưng trong đó vẫn đề cập đến suy nghĩ của bản thân về nhân vật Kiều Phương thì cho không quá 1/ 2 số điểm của câu.
7
6
Câu 3:
Văn bản “ Bức thư của thủ lĩnh da đỏ” đặt ra vấn đề cho toàn nhân loại đó là:
  - Con người phải sống hòa hợp với thiên nhiên
  - Con người phải chăm lo bảo vệ môi trường và thiên nhiên như bảo vệ mạng sống của chính mình.
- Đề cao giá trị con người.
15
27
Câu 4:
Hai vợ chồng tôi làm nghề đánh cá. Chúng tôi ở trong một túp lều nát bên bờ biển. Ngày ngày tôi đi thả lưới, còn vợ tôi ở nhà kéo sợi. Tuy nghèo nhưng chúng tôi sống khá đầm ấm.

Một hôm, tôi ra biển đánh cá. Lần đầu kéo lưới chỉ có bùn; lần thứ hai chỉ toàn rong biển. Tôi thở dài ngao ngán và kéo tiếp lần thứ ba. May quá, trong lưới là một con cá vàng to và đẹp. Sẽ bán được món tiền kha khá đây - tôi thầm nghĩ như vậy và thò tay vào lưới toan bắt cá.

Bỗng con cá cất tiếng kêu van:

- Ổng lão ơi! Ồng làm phúc thả tôi trở về biển cả, tôi sẽ xin đền ơn ông, ông muốn gì cũng được

Tôi ngạc nhiên quá, nhưng rồi cũng thả con cá xuống biển. Tôi bảo nó:

- Trời phù hộ cho ngươi! Ngươi trở về biển khơi mà vùng vẫy. Ta không đòi gì cả, ta cũng chẳng cần gì.

Về nhà, tôi kể lại chuyện cá vàng cho vợ tôi nghe. Ai ngờ, mụ nổi xung lên mắng tôi:

- Đồ ngốc! Sao lại không bắt con cá đền cái gì? Đòi một cái máng cho lợn ăn không được à? Cái máng của nhà ta đã gần vỡ rồi.

Thấy mụ vợ nói cũng có lí, tôi liền đi ra biển. Biển gỢn sóng êm ả. Tiếng sóng rì rào ca hát thật vui tai. Tôi cất tiếng gọi cá vàng. Con cá lập tức bơi lên và ân cần hỏi tôi:

- Ông lão ơi! Ông cần gì thế?

Tôi chào con cá và bảo:

- Cá ơi! Giúp tôi với. Mụ vợ tôi nó mắng tôi và đòi tôi xin cá cho một cái máng lợn mới. Máng nhà tôi đã sắp hỏng rồi.

Con cố vàng cười:

- Ông lão ơi! Xin ông đừng băn khoăn gì cả. Ồng cứ về đi. Rồi ông sẽ có một cái máng mới.

Tôi về đến nhà thì mụ vợ tôi đã có một cái máng mới thật. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Ai ngờ, mụ lại quát to hơn:

- Đồ ngu! Đòi một cái máng thật à? Mỗt cái máng thì thấm vào đâu? Đi tìm lại con cá và đòi một cái nhà rộng.

Tôi lắc đầu nhìn mụ nhưng rồi cũng đi ra biển. Biển xanh hình như không hài lòng nên đã nổi sóng. Tôi gọi con cá vàng, con cá bơi lên hỏi:

- Ông lão ơi! Ông cần gì thế?

Tôi chào con cá và nói:

- Giúp tôi với, cá ơi! Mụ vợ tôi lại mắng nhiều hơn và không để cho tôi yên chút nào. Mụ đòi một toà nhà đẹp.

Con cá ôn tồn bảo tôi:

- Ông lão ơi, đừng bàn khoăn quá. Thôi hãy về đi. Vợ ông sẽ được một cái nhà rộng và đẹp.

Tôi trở về. Tôi không tin vào mắt mình nữa, túp lều tranh rách nát của tôi đã biến đâu mất, thay vào đó là một ngôi nhà đẹp, có cổng bằng gỗ lim, trong nhà sáng sủa, quét vôi trắng xoá, và mụ vợ tôi đang ngồi bên cửa sổ. Tôi thầm nghĩ: Chắc lần này mụ vợ mình hài lòng rồi. Nhưng trông thấy tôi, mụ vợ tôi lại mắng:

- Đồ ngu! Sao ngốc thế? Đòi một cái nhà thôi à? Trời! Đi tìm ngay con cá và bảo nó rằng: Tao không muốn làm một mụ nông dân quèn, tao muôn làm một bà nhất phẩm phu nhân kia.

Tôi không sao hiểu nổi mụ. Thật là được voi đòi tiên. Nhưng thấy mụ giận dữ quá, tôi cũng đâm e ngại, không dám nói gì, đành đi ra biển. Biển xanh đã nổi sóng dữ dội. Tôỉ run run gọi con cá vàng, cá bơi lên hỏi tôi:

- Ông lão ơi! Ông cần gì thế?

Tôi chào con cá và lắp bắp nói:

- Giúp tôi với cá ơi! Mụ vợ tôi lại phát khùng lên, nó chẳng để cho tôi yên chút nào. Bây giờ nó không muôn làm nông dân nữa mà muốn làm một bà nhất phẩm phu nhân.

Con cá vàng an ủi tôi:

- Ồng lão ơi! Đừng lo lắng quá. Trời sẽ phù hộ cho ông.

Tôi lại trở về. Tôi bàng hoàng không tin vào mắt mình nữa. Trước mắt tôi, một lâu đài rộng lớn và lộng lẫy, xung quanh lâu dài là những thảm hoa rực rỡ sắc màu, ngào ngạt hương thơm. Mụ vợ tôi đang đứng trên thềm cao, mình .khoác áo lông, đầu đội mũ nhiễu hoa, cổ quấn ngọc trai, tay đeo nhẫn vàng, chân đi giày đỏ. Nom mụ thật quý phái. Xung quanh mụ, kẻ hầu, người hạ tấp nập, còn mụ thì liên mồm quở mắng họ. Tôi bảo mụ.

- Kính chào phu nhân, chắc bây giờ bà đã thoả nguyện rồi chứ?

Không cần giữ thể diện cho chồng mình trước mặt bọn gia nhân, mụ quay sang mắng tôi một trận rồi bắt tồi xuống quét dọn chuồng ngựa. Sao mụ có thể cư xử với tôi như vậy nhỉ? Nhưng tôi không dám trái lời mụ.

Tôi tưởng lần này mụ đã thoả mãn lắm rồi. Nào ngờ, được vài tuần lễ, mụ lại giận dữ gọi tôi đến, bắt tôi đi tìm cá vàng:

- Lão đi tìm con cá và bảo nó tao không muốn làm một bà phu nhân nữa, tao muôn làm nữ hoàng kia.

Tôi hoảng sợ kêu lên:

- Mụ nói gì thế? Mụ có lẫn không? Mụ không có học lại đanh đá chua ngoa, mà lại đòi làm nữ hoàng? Mụ không sợ mọi người chế giễu sao?

Mu vơ tôi bèn nổi trân lôi đình, tát vào măt tôi:

- Mày cãi à? Mày dám cãi một bà nhất phẩm phu nhân à? Đi ngay ra biển, nếu không tao sẽ cho người lôi cổ đi.

Tôi không dám trái lời mụ, đành lủi thủi đi ra biển. Trời, biển nổi sóng mù mịt quá. Tôi lo ngại không dám gọi cá vàng. Nhưng rồi nghĩ đến cơn thịnh nộ của mụ vợ, tôi đành kêu gọi con cá. Con cá bơi lên hỏi tôi:

- Ông lão ơi! Ông cần gì thế?

Tôi chào con cá và nói:

- Cá vàng ơi, mụ vợ tôi nổi cơn điên rồi, bây giờ mụ lại muốn làm nữ hoàng kia.

Con cá lạnh lùng bảo tôi:

-Được rồi tôi sẽ giúp lão. Mụ già sẽ là nữ hoàng.

Tôi lại trở về. Thật kinh ngạc. Trước mắt tôi là cung điện nguy nga. Mụ vợ tôi đã thành nữ hoàng đang ngồi ở bàn tiệc. Bọn thị vệ xung quanh, chúng rót mời mụ những thứ rượu và những thứ bánh ngon lành mà tôi chưa bao giờ nhìn thấy. Xung quanh lại có cả một đội vệ binh gươm giáo chỉnh tề đứng hầu. Trông thấy thế, tôi hoảng sợ, cúi rạp xuống đất chào mụ và nói:

- Kính chào nữ hoàng. Chắc bây giờ nữ hoàng đã thoả lòng rồi chứ?

Mụ vợ tôi không thèm nhìn, ra lệnh đuổi tôi đi. Bọn thị vệ xô tới đẩy tôi ra ngoài, bọn vệ binh cũng chạy tới tuốt gươm doạ chém. Tôi kinh hoàng. Nhân dân không rõ đầu đuôi cũng chạy lại chế giễu tôi: Đáng kiếp! Có thế mới sáng mắt ra, lần sau đừng thấy người sang bắt quàng làm họ nữa.!

Tôi đi ra khỏi cung điện, vừa xấu hổ, vừa buồn bực. tôi lại trở về với nghề đánh cá kiếm sống.

Bỗng một hôm, bọn thị vệ đến bắt tôi đưa vào cung. Tôi nghĩ Chắc mụ vợ mình muốn giết mình.

Trông thấy tôi, mụ nổi cơn thịnh nộ, trừng mắt bảo tôi:

- Mày hãy đi tìm con cá, bảo nó tao không muốn làm nữ hoàng, tao muốn làm Long Vương ngự trên mặt biển, để con cá vàng hầu hạ tao và làm theo ý muốn của tao.

Tôi há hốc mồm kinh ngạc, nhưng tôi không dám cãi mụ. Tôi đành phải di ra biển. Một cơn giông tố kinh khủng kéo đến, biên nổi sóng ầm ầm. Tôi cô trấn tĩnh gọi cá vàng, rồi khẩn thiết van xin:

- Cá ơi, cứu tôi với! Thương tôi với! Tôi sống làm sao được với mụ vợ quái ác này! Mụ lại không muốn làm nữ hoàng nữa, mụ muốn làm Long Vương ngự trên mặt biển, để cá vàng hầu hạ mụ và làm theo ý muốn của mụ.

Con cá vàng nhìn tôi, chỉ lắc đầu không nói gì. Rồi nó quẫy đuôi lặn sâu xuống đáy biển. Tôi đứng trên bờ đợi mãi không thấy cá vàng lên trả lời, đành trở về. về đến nơi, tôi sửng sốt, lâu đài, cung điện biến đâu mất,- trước mặt tôi là túp lều tranh rách nát ngày xưa. Và trên bậc cửa, mụ vợ tôi, với bộ quần áo cũ rách, đang ngồi bên cái máng lợn sứ mẻ. Nước mắt mụ chảy ròng ròng.

Tôi thở phào nhẹ nhõm.
6
5
Trần Thị Huyền Trang
25/03/2017 13:40:53
Câu 2 : Viết một đoạn văn ngắn nói lên suy nghĩ của em về nhân vật Kiều Phương trong "Bức tranh của em gái tôi"
Làm
Sau khi học xong văn bản " Bức tranh của em gái tôi ". Em thích nhất là nhân vật Kiều Phương. Cô bé có biệt danh là Mèo. Mèo rất hay lục lọi mọi thứ với một sự thích thú đến khó chịu. Nhưng không hề ai biết là Mèo đang chế thuốc vẽ. Nhờ có chú Tiến Lê mà tài năng của cô bé mới được tiết lộ. Kiều Phương vốn là một cô bé đáng yêu, dễ thương, hiền hậu và khá là tinh nghịch. Cô bé Mèo này có thể hiểu thấu được tâm trạng của anh mình và làm cho anh vui trở lại. Em rất thích nhân vật Kiều Phương.
6
3
Trần Thị Huyền Trang
25/03/2017 13:44:28
a. Ông già và cả dân làng gọi cây ấy là cây Thiên Hương.
             CN                                       VN
=> Câu trần thuật đơn không có từ là.
b. Trông thấy tôi, Dế Choắt khóc thảm thiết.                           
            TN              CN             VN
=> Câu trần thuật đơn không có từ là.
c. "Đêm nay Bác không ngủ" là một bài thơ hay của Minh Huệ.
                  CN                                           VN
=> Câu trần thuật đơn có từ là.
6
4
Trần Thị Huyền Trang
25/03/2017 13:49:32
Văn bản "Bức thư của thủ lĩnh da đỏ" đã đặt ra một vấn đề cho toàn nhân loại đó là vấn đề gì?
+ Sự khác biệt trong cách sống, trong thái độ đối với đất đai, thiên nhiên, giữa người da đỏ và người da trắng: Tôn trọng các giá trị tinh thần, yêu quý, bảo vệ đất đai môi trường.
+ Cách sống vật chất thực dụng - Coi thiên nhiên đất đai như một thứ hàng hóa Nghệ thuật: So sánh, đối lập, nhân hóa, điệp ngữ.
=> Nêu bật sự khác biệt giữa hai cách sống của người da trắng và người da đỏ. - Thể hiện rõ thái độ tôn trọng, bảo vệ đất đai, môi trường.
6
9
NoName.31491
11/05/2017 21:01:48
Ơ sao lớp mik cũng có mấy bài y hệt thế này lun là sao zậy trời??? Bạn học trường nào zợ???
0
2
Rose
20/05/2019 21:21:43
Giúp mik viết bài về buổi sáng xuân nhé

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×